Tầng ba là một khu vực trống trải, với toàn bộ các cánh cửa đều sơn trắng, chỉ có tay nắm cửa màu đen để phân biệt giữa cửa và tường, giúp người nhìn không bị lạc lối. Cố Hề Lịch đếm nhanh số lượng cửa, rồi ghi nhớ thứ tự trong lòng, vì biết rằng sắp tới có thể sẽ xảy ra một cuộc rượt đuổi căng thẳng, mà khi đó, việc nắm rõ địa hình là vô cùng quan trọng.
Thực ra, Cố Hề Lịch hiểu rằng mình khó có thể thuận lợi tìm thấy lối ra. Cô đã biết quá nhiều và dường như đã trở thành mục tiêu trọng điểm của lĩnh chủ Từ Hành. Kiều Nguyên Bân tách khỏi cô, còn có cơ hội rời khỏi nhà cũ này, còn cô, vì bị đặc biệt "đánh dấu" nên cơ hội sống sót là vô cùng mong manh. Việc đưa ra đề nghị tách nhau ra không có đột ngột, mà là để tăng khả năng trốn thoát,hoàn toàn là điều chính xác. Cả hai cũng hiểu rõ tình thế nguy cấp, chẳng còn thời gian để lưu luyến chia tay. Một ánh mắt lướt qua là đủ, rồi nhanh chóng đường ai nấy đi.
Bên trong cửa giống như một thế giới trắng toát rộng lớn và phức tạp, với những con đường quanh co đầy ngã rẽ, cùng các vết bẩn đen nhầy nhụa bám trên tường rất giống với chất nhày tràn vào sảnh nhỏ lúc trước, trông vô cùng kinh tởm.Hơn nữa nhiều ngã rẽ như vậy, Nơi này chẳng khác nào một mê cung rắc rối.
Thời gian eo hẹp, Cố Hề Lịch chạy băng băng qua hành lang dài,vách tường đều có đèn tường chiếu sáng bằng ngọn nến, tuy mờ nhạt nhưng vẫn đủ để soi đường. Từ xa, cô thấy ở ngã rẽ phía trước xuất hiện một người giấy thấp bé. Trong tay nó cầm vật gì đó mà cô không nhìn rõ. Khi phát hiện ra cô, người giấy phát ra tiếng cười rợn người rồi lao tới.
Chết tiệt, đúng là không dễ dàng như vậy.
Cố Hề Lịch quay đầu bỏ chạy, cố lợi dụng địa hình để thoát khỏi người giấy. Nhưng thật không may, người giấy không chơi dao mà lại là tạt axit, cầm một chiếc bát chứa đầy dung dịch đen, tạt ra thứ chất ăn mòn bất kỳ thứ gì nó chạm vào, khiến tường và sàn nhà đều bị ăn mòn trở nên lồi lõm. Không thể tiếp cận được người giấy, cô chỉ còn cách chạy trốn,đang chạy cô lại đến gần một cánh cửa trắng khác, hoá ra tất cả thế giới sau cánh cửa đều thông với nhau. Cố Hề Lịch thử mở cửa tiến vào “thế giới trắng”kia, người giấy biểu lộ vẻ tức giận rất rõ ràng nhưng lại không đuổi theo vào đây, nó không thể đi vào nơi này.
Lúc này, từ hướng cầu thang chạy tới ba người nữa. Vừa trông thấy nhau, cả hai bên đều ngạc nhiên. Cố Hề Lịch phát hiện rằng mình đã phán đoán sai, không phải ba người đuổi tới, mà là Hoa Mông và Lý Khả đang bị “Mẫn Tam Húc” rượt đuổi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT