Hứa Bác Diễn tựa người vào ban công, vươn tay mở một cánh cửa sổ, trong tay anh đang cầm điếu thuốc cháy dở, khói trắng lượn lờ.
Ngoài ban công trồng đầy các loại hoa cỏ anh chẳng biết tên, xanh mướt một khoảng trời, cành lá sum suê tươi tốt. Đây đều do Tiêu Vận đích thân chăm sóc, Hứa Bác Diễn cúi đầu rít một ngụm khói.
Hồi mẹ anh vẫn còn sống, Hứa Kiếm Phong vẫn chưa được thăng chức, khi ấy một nhà ba người sống trong một căn nhà hơn chín mươi mét vuông, vì không gian hạn chế nên trong nhà không có thư phòng, nhưng lại mở riêng một phòng tập đàn, mẹ anh đàn piano rất hay. Nghe nói, năm đó Hứa Kiếm Phong và Tịch Khê gặp nhau ở tiệc cưới của một người bạn. Tịch Khê đã vì cô dâu mà đàn khúc nhạc ‘Hôn lễ trong mơ’ [1], còn Hứa Kiếm Phong thì vừa thấy cô đã yêu.
[1] Hôn lễ trong mơ – 梦中的婚礼
Cái gì gọi là thiên trường địa cửu, đều là cứt chó hết cả.
“Hứa đội ——” Trình Hiểu Hi nhẹ nhàng bước tới.
Hứa Bác Diễn quay đầu nhìn cô một cái, ánh mắt lạnh nhạt, anh dụi tắt khói thuốc trên tay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT