Hai tiếng sau, Triều Vũ mới truyền nước xong.
Y tá rút tiêm ra cho cô, rồi để cô giữ chặt miếng bông cầm máu. Cô vẫn nghĩ mình là gián nhỏ đập chẳng chết, nhưng không ngờ ốm cái là lại yếu thế này. Để anh cõng cô đi dưới trời mưa suốt bốn mươi phút, thật ra cô rất đau lòng.
Hứa Bác Diễn nhìn cô một cái, thấy mặt cô xanh xao, tinh thần mệt mỏi .
Triều Vũ ngáp một cái, vừa mệt vừa buồn ngủ. Cô nhìn đồng hồ, đã hai giờ sáng rồi. Cô nghiêng đầu nhìn thoáng qua Hứa Bác Diễn: “Anh có định về không?”
Hứa Bác Diễn ngẩng đầu quan sát bầu trời đêm: “Đi thôi.”
Bên ngoài trời vẫn đang mưa tí tách tí tách .
Cô nói: “Đêm thế này chắc không có xe đâu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT