Quả thực cô đang rất cần ảnh của anh, Triều Vũ chẳng hề nói dối.
Cô đón xe vội vàng chạy tới cục thủy lợi, đã hết giờ làm việc nhưng Hứa Bác Diễn vẫn ở lại văn phòng đợi cô, cửa phòng không đóng. Anh ngồi trên ghế, chân dài duỗi ra, anh cúi đầu dường như đang đọc sách.
Ánh nắng yếu ớt cuối ngày từ ngoài cửa sổ chiếu vào hắt tới một lớp ánh sáng màu nhạt. Mắt Triều Vũ cứ như mờ đi, cô lôi di động ra, mở ứng dụng camera, chụp một tấm ảnh rồi mới nhẹ nhàng gọi một tiếng: “Hứa đội —— “
Hứa Bác Diễn từ từ ngẩng đầu lên, đôi môi mấp máy: “Tới rồi à.”
Triều Vũ đi đến trước mặt anh, vừa liếc mắt nhìn qua cuốn sách anh đang xem , chính là cuốn sách lần trước cô đã đưa cho anh. Nhất thời mặt cô nóng bừng lên.”Sao anh lại đọc cuốn này?”
Hứa Bác Diễn khẽ mỉm cười, trong đáy mắt cất chứa ý cười: “Là cô đưa cho tôi, chẳng lẽ lại không đọc?”
Triều Vũ rất muốn cướp lại, cô siết chặt tay, lúng túng mà nhìn anh, trong đôi đồng tử đen bóng kia chỉ toàn là bóng dáng anh.”Đây là cuốn sách tôi mua lúc học đại học.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play