Đêm dần khuya.
Đầu đường Thanh Hà, phía nam thành phố, ngựa xe tấp nập, phố phường đèn đuốc rực rỡ, âm nhạc từ lầu son gác tía vang vọng suốt đêm, đêm rằm tháng mười lăm, nhà nhà đều mở tiệc đêm, trăng trên cầu Lạc Nguyệt sáng soi, một vầng trên trời, một vầng dưới nước, chiếu sáng thành phố Thịnh Kinh, cảnh sắc huy hoàng rực rỡ.
Giữa tiếng hát rượu tràn ngập khắp thành phố, một góc viện tại phủ Văn Quận Vương lại đặc biệt lạnh lẽo yên tĩnh.
Trong phòng đèn bạc lập lòe ánh sáng mờ ảo, giường được thay chăn đệm sạch sẽ, màn sa mỏng bị lưỡi dao cắt đứt đã được thay bằng màn xanh mới, màn che nhẹ nhàng bao phủ lấy người và không khí bên trong.
Bùi Vân Thư sau khi sinh yếu ớt vô cùng, đã mệt đến mức ngủ thiếp đi. Đứa bé mới sinh đã được nhũ mẫu cho bú một chút sữa, khuôn mặt nhăn nheo như chú khỉ con, co rúc trong tã lót, nép chặt vào mẹ.
Chất độc “Tiểu nhi sầu” trong người nàng vẫn chưa hoàn toàn giải được, nhưng vì đã kịp thời sinh con trước khi độc tính lan rộng, đã cứu được một chút sinh cơ cho cô bé này. Ngự nương nói “Tiểu nhi sầu” là vô giải, nhưng đó là khi chất độc đã thâm nhập sâu, may mà chưa quá muộn.
Nhưng hiện tại cô bé quá nhỏ, không thể dùng thuốc mạnh, chỉ có thể chăm sóc cẩn thận, từ từ loại bỏ chất độc ra khỏi cơ thể.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play