Tiếng gió lạnh ban đêm giống như tiếng khóc than của nữ nhân, nhưng trong sân nhà họ Lưu lại truyền ra những tiếng cười thích thú.
Ngày mai Lưu Tử Đức, con út nhà họ Lưu phải vào trường thi từ sớm, tối nay Vương Xuân Chi đặc biệt làm một mân cơm thịnh soạn để chúc mừng kỳ thi sắp tới của con trai bà.
Trên bàn bày đầy thịt gà, thịt vịt và thịt lợn, ở giữa còn có một chén tổ yến. Vương Xuân Chi đặt bát tổ yến vào tay cậu con út, cười nói vui vẻ vô cùng: “Con ơi, uống xong chén này, ngày mai con vào hiệu xá phải chịu khổ mấy ngày rồi.”
Mỗi kỳ thi Hương có ba vòng, mỗi vòng kéo dài ba ngày ba đêm, thành ra chín ngày bảy đêm đều phải ở yên trong hiệu xá, ăn uống ngủ nghỉ đều ở tại một chỗ, chớ nói là tổ yến, đến cả lương khô nghẹn cổ cũng phải cố mà ăn.
Lưu Tử Đức mặc áo gấm mới toanh, uống cạn chén canh tổ yến trước mặt, chân mày hơi nhếch lên để giấu đi vẻ đắc ý không thể kìm nén.
Đương nhiên là đắc ý, bạc lo lót cho quan Chủ khảo đã được đưa tới Lễ bộ, hắn chỉ cần đợi qua kì thi Hương là cũng sẽ trở thành cử nhân như đại ca, đợi thêm một thời gian nữa, hắn sẽ được ra làm quan, sau này hắn không còn là con trai của gia đình bán mì nữa, ai gặp hắn cũng phải gọi gọi hắn là ‘lão gia’ một cách đầy tôn kính.
Nghĩ tới danh hào ‘lão gia’ này là nụ cười trên mặt Lưu Tử Đức trở nên tươi tắn hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT