Đêm đã khuya, khi hai chủ tớ Hạ Dung Dung chìm sâu vào giấc ngủ, trong phòng Lục Đồng vẫn sáng đèn.
Trong tiểu viện yên ắng chỉ có tiếng côn trùng kêu rả rích trong bụi tre phía xa, Ngân Tranh ngồi cạnh sạp, nghiêng nửa người, trên sạp chất đầy sách. Lục Đồng ngồi trước bàn, chăm chú đọc sách dưới ánh đèn.
Mấy đêm gần đây Lục Đồng không điều chế thuốc nữa, vừa tới giờ lên đèn nàng đã ngồi trước bàn đọc quyển trục, thường xuyên thức trắng đêm, hiếm khi nghỉ ngơi đầy đủ.
Ngân Tranh ngáp ngủ, vừa dụi mắt vừa nói: “Những vụ án mà Phạm đại nhân từng xét xử ở huyện Nguyên An vừa nhiều vừa dài, vụ nào cũng chấn động lòng người, non còn đặc sắc hơn cả trong truyện.”
Lục Đồng lật giở một trang: “Quả thực đặc sắc hơn trong truyện.”
Chồng sách trên bàn là một vụ nổi tiếng mà Phạm Chính Liêm đã xử lý trong những mấy năm ông ta làm Tri huyện ở huyện Nguyên An.
Dù Tào gia có nhiều tai mắt đến đâu thì cũng không thể có được hồ sơ vụ án của quan phủ, cũng may Phạm Chính Liêm vang danh khắp huyện Nguyên An, nhờ nhận được sự yêu quý của dân chúng mà thuyết thư của các quán trà đều viết những vụ án mà ông từng xử lý lúc còn làm Tri huyện thành thoại bản, ngày ngày truyền tụng ở phòng trà. Lục Đồng bèn sai Ngân Tranh bỏ tiền ra mua hết về đọc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play