Lúc Lục Đồng từ quán mì quay về phố Tây, nhìn từ xa vẫn thấy ánh đèn trong y quán Nhân Tâm.
Ngân Tranh lẩm bẩm nói: “Đã là lúc nào rồi, sao Đỗ chưởng quầy vẫn chưa về, ngày thường lúc này phải đóng cửa rồi mới đúng.”
Đỗ Trường Khanh là một tên lười, mấy ngày đầu Lục Đồng mới tới còn ra vẻ chăm chỉ, nhưng về sau mặt trời chưa xuống núi đã không thấy bóng dáng hắn trong tiệm, làm cho mấy người khách tới mua thuốc lần đầu tưởng rằng Lục Đồng mới là chủ của tiệm thuốc, còn Đỗ Trường Khanh là một tên làm thuê trước sau gì cũng bị bán đi.
Lục Đồng và Ngân Tranh đi tới, lúc tới gần hơn thì trông thấy trước cửa của y quán dường như có mấy người đang đứng nói chuyện.
Lục Đồng gọi một tiếng ‘Đỗ chưởng quầy’, Đỗ Trường Khanh đang nghiêng đầu nói chuyện quay đầu lại, đôi mắt lập tức sáng bừng lên như thể bắt được cọng rơm cứu mạng: “Lục đại phu, cuối cùng cô cũng về rồi!”
Lục Đồng còn chưa kịp nói thì đã nghe thấy người lạ mặt bên cạnh Đỗ Trường Khanh cất tiếng: “Biểu ca, vị này là…”
Lục Đồng đưa mắt nhìn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play