Đêm đến trời đổ cơn mưa.
Mưa tí tách, rơi lộp độp xuống tàu lá chuối non mơn mởn trong sân nhà, tạo thành thứ âm thanh xào xạc.
Lục Đồng nằm mơ.
Trong mơ, nàng quay về ngôi nhà của Lục gia ở huyện Thường Võ, lúc đó là tháng chạp, gần những ngày cuối năm, gió và tuyết tình tứ cuốn lấy nhau.
Trưởng tỷ rõ ràng vẫn trong dáng vẻ thiếu nữ, nhưng lại chải tóc kiểu phụ nữ đã có chồng, trên người khóac một chiếc áo nhung màu mơ xanh thêu hoa màu trắng, trông vẫn xinh đẹp dịu dàng như năm nào.
Khi nhìn thấy Lục Đồng, Lục Nhu kéo tay nàng lại, sẵng giọng nói: “Con bé này lại chạy đi đâu chơi hả? Mẹ ở nhà gọi muội nửa ngày trời mà chẳng thấy thưa, nếu để cha biết thì lại nói muội cho xem. Lát nữa chúng ta phải dán chữ đỏ, Lục Khiêm đang viết, muội mau đi thay quần áo đi.”
Nàng bối rối đi theo sau Lục Nhu, sau khi được dắt vào phòng thì nghe thấy Lục Nhu đi đằng trước khẽ nói: “Muội đi lâu quá, những năm qua tỷ tỷ vẫn luôn giữ cây trâm kia cho muội, may mà muội đã về rồi….”
Cây trâm?
Cây trâm gì?

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play