"Cô bé rang."
"Cái gì, ai rang?"
"Lê Tinh rang."
Văn Đạo ngẩn người, sau đó lộ ra vẻ khó tin.
Dương Châu: "Những năm gần đây ông uống trà, đều do cô ấy rang."
Cuối cùng, vẻ mặt của Văn Đạo cũng trở nên nghiêm trọng, trước đây ông từng làm việc ở Viện trưởng lão, ăn nhiều thấy nhiều, ông nếm thử trà do Dương Châu tặng là biết ngay là đồ tốt.
Bấy nhiêu năm nay, ông vẫn luôn cho rằng đó là kiệt tác của một người chữa bệnh nào đó, ai ngờ lại là do một cô nhóc rang. Lần đầu tiên ông nhận được lá trà từ Dương Châu là 8 năm trước, khi đó cô bé mới bao nhiêu tuổi? Dương Châu tiếp tục nói: "Ngoài việc rang trà, năm nào cô ấy cũng vào sâu trong rừng Datan để săn thú tinh, đến nay chưa từng bị thương vì thực vật tấn công, càng đừng nói đến việc bị trúng độc."
Thực vật trong rừng thú tinh đôi khi còn nguy hiểm hơn cả thú tinh, g.i.ế.c người vô hình, Văn Đạo vuốt râu, bắt đầu xem xét lại vấn đề này. Trình độ Hỏa nguyên linh cấp A đúng là không thể giải thích được khả năng giao tiếp với thực vật của cô, không trách được Dương Châu nghi ngờ.
"Tôi biết rồi, ngày cô bé kiểm tra Nguyên Linh, tôi sẽ đích thân đến xem."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT