"Cô không hiểu đâu, bây giờ thịnh hành săn hàng hời, những người có tiền thích nhất là những cửa hàng lụp xụp như thế này của chúng ta, trang trí càng đơn giản, mặt tiền càng cũ thì họ càng thấy có đồ tốt, nếu mà quảng cáo rầm rộ thì lại mất đi cái chất rồi!"
Lê Tinh bừng tỉnh: "Diệp Thanh Đình và Thôi Thiên Tiếu bị anh lừa đến đây như vậy sao?"
Dương Đại Vệ cười hi hi nói: "Hai bên tình nguyện, sao có thể gọi là lừa được?"
Lê Tinh không chắc Dương Đại Vệ có phải là gian thương hay không nhưng hắn là đối tác thì có thể coi là đáng tin cậy. Mỗi năm sổ sách đều công khai, thu chỉ tài chính tùy Lê Tinh kiểm tra, tiền hoa hồng cũng không thiếu một xu, chưa bao giờ chậm trễ.
"Đúng rồi, nói đến Diệp thiếu gia, gần đây anh ta và Thôi thiếu gia thường đến, mỗi lần đều dẫn theo không ít người, quét sạch một đợt hàng tồn kho, còn không cần giảm giá, cứ như cố tình đưa tiền cho tôi vậy, khiến tôi không khỏi ngượng ngùng. Đại sư Lê, cô nói xem hai người họ bán thuốc gì trong hồ lô, không phải là nhìn trúng nhân tài như tôi, muốn dùng tiền để làm tôi cảm động chứ?"
Lê Tinh trợn trắng mắt, lạnh lùng nói: "Anh bớt tự luyến đi, người ta là nể mặt tôi."
"Á? Cô nói với họ cô chính là đại phù văn sư đó sao?" Dương Đại Vệ giữ kín bí mật của Lê Tinh, không tiết lộ nửa lời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT