Diệp Thanh Đình mặt không đổi sắc giải thích:
"Không phải. Hộp ngọc này là do người bạn làm hướng dẫn viên mua, cháu vô tình phát hiện ra, đã cầu xin cô ấy bán lại cho cháu. Ông yên tâm, nguồn gốc của hộp ngọc cháu đã điều tra rõ ràng, không có gì đáng ngờ, vì vậy mới mang về xin chỉ thị của ông nội. Nếu ông cũng thấy hộp ngọc không tệ, cháu sẽ tìm người thợ vẽ phù văn làm ra hộp ngọc để đàm phán."
Diệp Xuân trong lòng như trút được tảng đá lớn. "Ha ha ha, tốt lắm, đúng là cháu ngoan của ta!" Diệp Xuân cười đến nỗi không thấy cả mắt, trong số tất cả các cháu trai cháu gái, chỉ có Thanh Đình là có tiền đồ nhất.
"Không chỉ không tệ, mà còn hoàn hảo! Người thợ vẽ phù văn thiết kế ra loại phù văn này, đẳng cấp chắc chắn không thấp! Cháu nhất định phải đích thân giám sát việc này, nếu cần thiết, ông nội có thể đi cùng cháu!"
"Ông nội, cháu có một người bạn quen biết với người thợ vẽ phù văn này, cháu và cậu ấy đi cùng nhau là được, ông đi ngược lại không hay."
"Ừm.' Diệp Xuân gật đầu: "Những người thợ vẽ phù văn cao cấp thường kiêu ngạo, cháu tuyệt đối không được chậm trễ. Tốt nhất là có thể mua được bản quyền của phù văn này, tốn bao nhiêu tiền cũng được, chỉ cần không phải là số tiền khổng lồ khiến nhà họ Diệp phải bán nhà bán đất, cháu có thể tự quyết định, không cần xin chỉ thị của ta."
"Vâng."
Diệp Thanh Đình miệng thì đồng ý nhưng trong lòng lại thấy mua bản quyền là không khả thi, dù sao Lê Tinh vẫn phải dùng hộp ngọc bảo quản, đợi khi rảnh rỗi sẽ bàn bạc với cô, tốt nhất là có thể tìm ra cách hai bên cùng có lợi.
"Thuốc đã mang về rồi, ngày mai cháu đến thăm anh họ của cháu, tiện thể mang cho dì Hai của cháu ít đặc sản quê hương, quản gia Hồ đã chuẩn bị sẵn rồi."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play