Lê Tinh cười nói: "Nhìn kìa, gà trống sắt cũng biết nhổ lông rồi, tôi cũng không thể hẹp hòi được. Cứ để anh ay thoải mái làm, trước họa quốc nạn nhà, chút lợi nhỏ của cá nhân thì tính là gì? Gần đây tôi e là không luyện được đan dược, sau khi hết thuốc trong kho thì thuê người luyện chế, vừa hay Ninh Chuẩn và Ninh Dao cũng có thể tự lập rồi, để họ phụ trách hướng dẫn người mới."
Diệp Thanh Đình gật đầu: "Cậu yên tâm, tôi đã sắp xếp ổn thỏa những việc này rồi."
Thấy vẻ mệt mỏi không giấu nổi trên khuôn mặt Lê Tinh, Thôi Thiên Tiếu kéo nhẹ vạt áo Diệp Thanh Đình, nhỏ giọng nói:
"A Tinh à, sau khi Thanh Đình và tôi giải trừ trạng thái rối, vẫn chưa báo cáo với cấp trên, hôm nay không làm phiền cậu nghỉ ngơi nữa vài ngày nữa chúng tôi sẽ đến thăm cậu!"
Lê Tinh vốn định giữ ba người họ ở lại ăn tối nhưng nghe Thôi Thiên Tiếu nói vậy, cô cũng không tiện làm lỡ việc chính của họ, định đứng dậy tiễn khách nhưng ba người lại luống cuống tay chân ngăn cô lại, bảo cô cứ ngồi nghỉ ngơi cho khỏe.
Diệp Thanh Đình và Thôi Thiên Tiếu ra khỏi phòng tiếp khách, chào hỏi Sở Vân Dật rồi vội vã rời khỏi Thông Thiên Tháp.
Thôi Thiên Tiếu ngẩng đầu nhìn trời, ráng chiều rực rỡ nhuộm đỏ cả đôi mắt cậu, mãi đến khi những giọt nước mắt trong mắt bị kìm nén trở lại, cậu mới xoa xoa mũi, khàn giọng nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play