Tôn Uy nở một nụ cười tàn nhẫn, tiến đến gần Sở Vân Dat, hạ giọng: "Anh biết không, khiến một thiên tài như anh phải chịu nhục, thật là sướng!"
Vừa dứt lời, Tôn Uy đã bị vô số lưỡi gió quấn lấy, chưa kịp kêu thảm thì lưỡi gió đã cắt đứt cổ họng ông ta, sau đó cứa rách da thịt, cắt nát m.á.u thịt, chặt đứt xương cốt, nghiền nát thân xác thành những đơn vị nhỏ, ngay cả m.á.u cũng bị đánh thành sương mù.
Chớp mắt, một người đàn ông cao gần 2 mét, vạm vỡ, đã biến thành một đám sương mù đỏ mịn, xoay tròn tại chỗ.
Sở Vân Dật động đậy ngón tay, lưỡi gió phá tung cửa sổ, như vứt rác, cuốn đám sương mù đỏ ra ngoài cửa sổ đánh tan, mặc cho nó theo gió bay xa, biến thành phân bón cho hoa.
"Hừ. Để một kẻ ngu ngốc như ông biến mất khỏi thế gian này, cũng là một chuyện rất sướng."
Giọng điệu của Sở Vân Dật nhẹ nhàng như gió xuân vô hại nhưng sát khí ẩn chứa trong sự nhẹ nhàng đó khiến Giang Ngật Sơn không khỏi rùng mình, sống lưng nhanh chóng nổi lên một luồng hàn ý.
Giang Ngật Sơn cố đè nén nỗi sợ hãi, lớn tiếng quát: "Sở Vân Dật, anh muốn tạo phản sao!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT