"Ừ, tôi biết rồi. Em cũng phải cẩn thận, mấy ngày nay tốt nhất nên ít ra ngoài, đợi tôi khuấy đục nước lên, Tru Tiên Giáo tự lo không xong, cũng không có sức để chú ý đến em nữa."
"Được."
Khi Dương Châu và hai người kia xuất hiện, tất cả hộ vệ của phủ thành chủ đều bị bắt. Ngoại trừ những người ngoan cố chống cự và dùng Thánh Đan bị xử tử tại chỗ, những người khác đều bị áp giải đến Viện trưởng lão để xét xử.
Sau nhiều năm, lần đầu tiên được gặp lại Dương Châu, Sở Anh mừng đến phát khóc: "Dương Châu!"
Sở Anh toàn thân đầy máu, trên vai có một vết thương dài nửa thước, m.á.u đang chảy ròng ròng nhưng bà như không cảm thấy đau, toàn bộ tinh thần đều đặt trên người Dương Châu.
"Anh có bị thương không? Tiết Hàn không làm gì anh chứ? Bây giờ còn chỗ nào không thoải mái không? Anh có muốn uống thuốc trị thương không?"
Một loạt câu hỏi liên tiếp khiến Dương Châu cảm thấy trăm mối ngổn ngang, ông đưa ngón tay chỉ vào vai Sở Anh, nói: "Cô vẫn nên chữa vết thương của mình trước đi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play