Dương Châu nửa quỳ trên mặt đất, hai mắt nhắm nghiền, đầu cúi gằm vào ngực, khóe miệng rỉ máu. Ý thức của Dương Châu vẫn chưa hồi phục, lần này, Lê Tinh dễ dàng nhét viên thuốc vào miệng ông.
Mặc dù bị Sâu Ba Mắt ký sinh không lâu nhưng sinh cơ trên người Dương Châu đã bị cướp đi một phần, mái tóc đen nhánh trước đây giờ đã bạc trắng, khóe mắt cũng xuất hiện những nếp nhăn mờ mờ.
May mà Dương Châu còn trẻ, thể chất và Nguyên Linh đều đang ở trạng thái đỉnh cao, sự lão hóa hiện tại chỉ là hiện tượng tạm thời. Chỉ cần nghỉ ngơi và điều dưỡng cho tốt, sinh cơ đã mất có thể tự phục hồi nhưng ít nhất ông phải mất một năm không được tiêu hao quá nhiều Nguyên Linh.
Cùng với hiệu quả của Thiên Nguyên Đan, những vết thương ngoài của Dương Châu lành lại với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, bản thân ông cũng tỉnh lại từ trạng thái hôn mê.
"Hiệu trưởng, thầy thấy thế nào?"
Dương Châu hít một hơi thật sâu mới thở ra một hơi dài, ngước mắt nhìn cô. Lúc này, hiệu quả của thuốc biến hình đã hết, Lê Tinh đã khôi phục lại dung mạo của mình.
"Không c.h.ế.t được."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play