Lê Tinh buông lỏng một chút, hét lớn: "Sở Vân Dật——!"
"Vù vù vù——" Ba luồng gió thổi tới, c.h.é.m đứt sợi tơ bạc, con Sa Tằm khổng lồ rơi xuống nước, Lê Tinh và Diệp Thanh Đình vội kéo Thôi Thiên Tiếu lên.
Sở Vân Dật đạp trận Phong Cuốn Trần Sinh đến vị trí con Sa Tằm khổng lồ biến mất, liên tục đánh xuống nước hơn mười luồng gió, thấy trong nước không có phản ứng gì, Sở Vân Dật mới quay trở lại bờ.
Thôi Thiên Tiếu vẫn chưa hết sợ hãi: 'Không phải nói Sa Tằm đã tuyệt chủng rồi sao, sao ở đây lại cóI"
Sợi tơ bạc trên eo Thôi Thiên Tiếu đã cắm vào trong thịt, nếu Sở Vân Dật ra tay chậm thêm một chút, sợi tơ bạc đã có thể cắt đứt nội tạng của cậu.
Sợi tơ bạc rất chắc chắn, Diệp Thanh Đình dùng d.a.o găm cắt mãi không đứt, Sở Vân Dật lại dùng gió, cắt đứt tất cả sợi tơ bạc trói buộc trên người Thôi Thiên Tiếu.
Sợi tơ bạc đã đứt nhưng cần phải nhặt ra khỏi vết thương mới có thể dùng thuốc đỏ cầm máu, nếu không thì vết thương dù có lành cũng sẽ đau nhức không chịu nổi. Sợi tơ rất mảnh, lại quấn rất chặt, Thôi Thiên Tiếu chỉ có thể nghiến răng, để Diệp Thanh Đình từng chút một nhặt ra cho cậu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT