Hương vị ngọt ngào lan tỏa trong khoang miệng, mắt Sở Van Dật đột nhiên mở to, giây tiếp theo đã quên mất chuyện có độc hay không, đắm chìm vào hương vị thơm ngon của gói rêu không thể tự kiềm chế.
Sở Vân Dật lần đầu tiên được ăn một món ăn ngon như vậy ngoài tự nhiên, nhìn Lê Tinh với ánh mắt đầy kinh ngạc.
Lê Tinh ăn rất nhanh, lúc này gói rêu thứ hai đã vào bụng, đang gói gói thứ ba.
Cô vừa bôi tảo mũi vừa lẩm bẩm: "Giá mà Thanh Đình ở đây thì tốt, làm lạnh rồi ăn, hương vị sẽ ngon hơn."
Sở Vân Dật đột nhiên không vui, chỉ là hạ nhiệt thôi mà, anh cũng làm được, sao phải nhớ đến Thanh Đình?
Sở Vân Dật đưa tay ra, từ trên xuống dưới bao bọc lấy gói rêu, Nguyên Linh cuộn trào, vô số lưỡi d.a.o gió nhỏ xuất hiện trong phạm vi lòng bàn tay, bay quanh gói rêu với tốc độ nhanh. Vài giây sau, nhiệt lượng của gói rêu đã bị gió cuốn giảm đi đáng kể.
Cảm thấy nhiệt độ đã giảm vừa đủ, Sở Vân Dật thu hồi lưỡi d.a.o gió, liếc nhìn Lê Tinh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT