Lê Tinh không thèm để ý đến Sở Vân Dật nữa, lấy ra từ linh bội một cây có tác dụng tỉnh thần, nghiền nát, chuẩn bị đặt dưới mũi Diệp Thanh Đình và Thôi Thiên Tiếu. Nói chung, người hôn mê ngửi thấy mùi này sẽ tỉnh lại ngay lập tức.
Ngay lúc này, Sở Vân Dật lên tiếng.
"Trong trận pháp dịch chuyển có kèm theo một trận pháp khiến tinh thần bị thương tổn, thức hải của hai người họ bị chấn động. Hôn mê là cơ chế bảo vệ của não bộ, cưỡng ép khiến tinh thần lực tĩnh lặng, để thức hải nhanh chóng ổn định lại. Nếu không có chuyện gì gấp, tốt nhất em đừng đánh thức họ dậy."
Lê Tinh quay đầu lại, nhìn Sở Vân Dật chăm chú, cô có thể biết được tại sao anh lại có thái độ lạnh nhạt như vậy. Quả nhiên không ngoài dự đoán của Lê Tinh, Sở Vân Dật tiếp tục nói:
"Tổng năng lượng của mê hồn trận là cố định, bốn người chúng ta cùng lúc chạm vào trận pháp, tổn thương mà trận pháp gây ra cho mỗi người đều gần như nhau."
Sở Vân Dật bước ra khỏi bóng tối, ánh mắt sáng trong nhìn chằm chằm vào Lê Tinh.
"Vậy vấn đề đặt ra là, em hoàn toàn không có tinh thần lực, tại sao lại tỉnh sớm hơn Thanh Đình và A Tiếu?" Điểm rơi của Sở Vân Dật xa nhất, tỉnh cũng sớm nhất, khi anh chuẩn bị đi kiểm tra tình hình của ba người kia thì bất ngờ phát hiện Lê Tinh cũng đã tỉnh, hai người chỉ tỉnh cách nhau mười mấy giây. Nếu Sở Vân Dật mà không đoán ra được sự thật thì anh sống uổng phí rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT