"Từ Thái, lấy thuốc!"
"Ồ, ồ ồ, thuốc thuốc! Thuốc đây!"
Từ Thái luống cuống lấy ra một lọ thuốc trị thương cấp thiên giai, đổ vào miệng Lâm Chấp An, bàn tay m.á.u thịt mơ hồ của Lâm Chấp An từ từ cầm máu, vết thương co lại, bắt đầu lành lại.
Thấy tình trạng của Lâm Chấp An đã ổn định, Từ Thái ngồi phịch xuống đất, hai mắt đờ đẫn, như mất hồn.
Từ Thái là hiệu trưởng học viện Hi Nguyên, cũng là tổ trưởng tổ chức thi đấu của Hi Nguyên, chuyện như vậy xảy ra trong sân thi, ông ta phải chịu trách nhiệm chính, trên đường đi Sở Bách Lí không hề cho ông ta sắc mặt tốt. Mà bản thân Từ Thái cũng biết, nếu chuyện này bị ầm ï, sẽ gây ra ảnh hưởng rất xấu, hậu quả nghiêm trọng thì chức hiệu trưởng của ông ta không giữ được cũng là chuyện nhỏ, rất có thể còn bị kết tội độc chức mà bị phán án.
Vì vậy, Từ Thái còn sốt ruột hơn bất kỳ ai trong việc tìm ra bốn học sinh mất tích, ông ta đặt toàn bộ hy vọng vào thuật hồi ngược phù văn của Lâm Chấp An.
Bây giờ Lâm Chấp An bị phản phệ pháp thuật, Từ Thái lập tức cảm thấy đại thế đã mất, như thể đã nhìn thấy cuộc sống tù tội khổ sở trong vài chục năm tới.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT