Lâm Ẩn u ám nhìn Lê Tinh, nghiến răng không chịu mở miệng. Lê Tinh cười khẽ, vung đao ngang, mũi đao chỉ thẳng vào Lâm Ẩn.
"Không phục à? Không phục thì tiếp tục, đánh đến khi nào phục thì thôi!"
Hai người lại chiến đấu với nhau nhưng tốc độ ra đòn và lực đạo của Lâm Ẩn rõ ràng không bằng trước. Chưa đến mười hiệp, đã một lần nữa bị Lê Tinh đánh ngã xuống đất. Vị trí bị thương lại chấn động, Lâm Ẩn không nhịn được nữa: 'ộc" một tiếng, nôn ra rất nhiều m.á.u bầm.
Nhưng nôn ra m.á.u xong, Lâm Ẩn lại bò dậy tiếp tục tấn công Lê Tinh, rồi lại bị đánh bay.
Lê Tinh thu Thiên Lang Đao, giọng bất lực: "Lâm Ẩn, thua thì phải nhận, chẳng lẽ nhất định phải để tôi đá anh ra ngoài mới được sao?"
"Khụ khụ—— khụ! Cô chỉ dựa vào vũ khí lợi hại, may mắn phá được Minh Ma Lục Đạo Pháo của tôi thì có gì ghê gớm?”
Thái độ của Lâm Ẩn khiến Diệp Thanh Đình đang quan chiến tức giận. "Vũ khí cũng là một phần của thực lực, vũ khí có tốt đến đâu cũng phải có người điều khiển, A Tinh thắng quang minh chính đại, anh có gì không phục?" Nói xong, Diệp Thanh Đình lại quay sang Tống Thư Nhuận, sắc mặt không vui: 'Đội trưởng Tống, nếu đội của anh có thái độ như vậy thì chúng ta không cần liên minh nữa!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT