Sau tiếng nhắc "đinh" báo hiệu, Lê Tinh vui vẻ lấy ra một lọ sứ nhỏ hơn ngón út một chút, đưa cho Bạch Linh. Trần Khí đứng sau Bạch Linh xem náo nhiệt, thấy Lê Tinh lấy ra một lọ nhỏ như vậy, lập tức nóng mắt: "Chết tiệt, chút thuốc này mà bán ba trăm mấy nghìn? Cô bán cho người có duyên hay là bán cho người có tiền vậy!"
Sứ giả hộ tinh Thôi Thiên Tiếu lập tức chế giều: "Một lọ là liều lượng thuốc cho một người, anh tưởng có thể đựng nửa cân cho anh à? Ăn được al"
Kỳ Minh cũng không chịu được khi thấy người khác chỉ trích Lê Tinh, liền phản bác: "Ăn Thanh Phong Tan thì không cần mở phù văn điều hòa nhiệt độ nữa, có thể tiết kiệm cho anh bao nhiêu năng lượng thạch, món hời này còn chưa đủ sao?"
Trần Khí không cãi lại, Kỳ Minh nói không sai, nếu loại thuốc này thực sự có thể thay thế phù văn điều hòa nhiệt độ thì giá ba trăm mấy nghìn không những không đắt mà còn rẻ nữa!
Lê Tinh: "Núi không cần cao, có tiên thì nổi tiếng, thuốc không cần nhiều, hiệu quả thì linh nghiệm. Tôi và anh vốn không có duyên, nhờ có thuốc mà kết nối. Mọi người hãy mua và trân trọng, bây giờ thấy đắt, sau này gặp lại nó, có khi còn không với tới nữa đấy!"
Trần Khí khinh thường hừ một tiếng, trong lòng thầm mắng đồ gian thương.
Nhiều năm sau, khi Thanh Phong Tán được nâng giá lên đến 20 triệu tinh tệ 1 gam ở Hồng Quán, Trần Khí vô cùng hối hận vì đã không tích trữ nhiều hơn trong cuộc thi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play