Lâm An không trả lời, thân hình gầy gò lạnh lùng, giống hệt như một con sói cô độc trên sa mạc.
Bùi Nam nhìn Tống Thư Nhuận, lại nhìn bóng lưng của Lâm Ẩn, trong lòng có chút cảm động: Nếu Lâm Ẩn này có thể luôn giữ im lặng thì đội Đồ Linh thực sự rất hòa thuận.
Mặt trời lặn về phía tây, trời dần tối, nhiệt độ sa mạc Nhược Gia giảm nhanh, bề mặt cát phủ một lớp sương trắng. Nhưng khu vực địa nhiệt chịu ảnh hưởng của dung nham và hơi nước nóng, nhiệt độ không hề giảm chút nào.
Lê Tinh đi quanh khu vực nhiệt độ cao rất lâu, không chỉ thu thập đủ thảo dược luyện đan, còn tìm được không ít thức ăn, thấy trời đã muộn, cô chuẩn bị quay về.
Ánh sáng cuối cùng của hoàng hôn chiếu vào bộ xương thú tinh lớn cách cô không xa, một luồng ánh sáng chói mắt làm Lê Tinh hoa mắt. Lê Tinh theo bản năng quay lại nhìn, phát hiện trong đống xương có một viên đá màu xám xịt, trông rất giống tinh thạch.
Thấy tiền mà không nhặt thì khác gì vứt đi, Lê Tinh không nói hai lời đi tới, đào viên đá đó ra khỏi đống xương. Viên đá màu xám xịt, bên trong như có một đám sương mù dày đặc, không có cảm giác trong suốt của tinh thạch nhưng trọng lượng lại nặng hơn tinh thạch gấp nhiều lần.
"Đây là... Trời ơi!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT