"Con người ta, luôn cho rằng mình đặc biệt, không thể chấp nhận tư chất bình thường, lúc nào cũng ảo tưởng có phép màu xảy ra. Cuộc sống không phải phim ảnh, tôi làm việc lâu như vậy, chưa từng thấy kết quả kiểm tra lại có sai! Thay vì lãng phí thời gian và tiền bạc vào chuyện này, chỉ bằng đọc thêm vài trang sách còn thiết thực hơn, hừ!"
Xem ra người thầy này rất không tán thành việc học sinh kiểm tra lại Nguyên Linh. Mặc dù lời nói không dễ nghe nhưng Lê Tinh lại rất đồng tình với lý lẽ trong đó.
Chấp nhận sự không hoàn hảo của bản thân, nỗ lực để trở nên hoàn hảo, đó mới là thái độ sống tích cực, chứ không phải ảo tưởng mình là một viên ngọc bị phủ bụi, ngày nào cũng sống trong nghi ngờ và oán giận.
Vào đến sảnh chính của hội trường, Lê Tinh lập tức nhìn thấy căn nhà sắt đó, hình dáng giống hệt ở thành Datan, chỉ lớn hơn gấp đôi.
Đối diện với màn hình bên ngoài của máy có mấy người thầy đang ngồi, người đứng đầu là một ông lão để râu dê, khuôn mặt hiền từ, tay cầm một chiếc cốc giữ nhiệt trong suốt, bên trong có những lá trà xanh biếc dựng đứng như kim, nổi lềnh bềnh trong nước, trông rất đẹp mắt.
"Hiệu trưởng, người đã đưa đến."
"Bắt đầu đi." Ông lão nhấp một ngụm trà nóng, tay chỉ vào máy đo Nguyên Linh, ra hiệu cho Lê Tinh vào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT