Hạng Biệt nhìn vào đôi mắt sư tử, thấy tình trạng không ổn, anh “Ừm” một tiếng rồi bước ra ngoài.
Mộc Linh chuẩn bị bảy viên thuốc cho Phi Mĩ, đều là thuốc bảo vệ dạ dày. Nhưng nếu chỉ đút thuốc vào miệng một cách bình thường, chỉ có kẻ ngốc mới chịu ăn. Cô liền nhét thuốc vào một ít thịt hộp, mang đôi găng tay bảo hộ, sau đó cầm một nắm thịt hộp và đưa tới gần miệng Phi Mĩ: “Nào, Phi Mĩ, ăn một chút nhé.”
Phi Mĩ không mở miệng, thậm chí nó còn nhắm mắt lại như không quan tâm.
Mộc Linh cúi xuống, ghé miệng vào tai nó, nói nhỏ: “Ăn một chút đi, Phi Mĩ ngoan. Nếu không uống thuốc, cơ thể sẽ càng ngày càng yếu. Nghe lời chị, được không?”
Phi Mĩ vẫn nằm im, như thể nó đã chìm vào giấc ngủ.
Mộc Linh kiên nhẫn nói thêm: “Phi Mĩ, ăn một chút thôi mà, a... a...”
Bị Mộc Linh làm phiền, Phi Mĩ bắt đầu tỏ vẻ khó chịu. Nó đột ngột hé miệng, định gầm nhẹ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT