Lúc này, bên tai vang lên tiếng gọi quen thuộc.

“Tiểu thư, tiểu thư?”

Tang Yểu hoàn hồn lại, nhìn về phía người nói chuyện trước mặt. 

Trong tay Nhiên Đông cầm dù giấy. Hiện tại, đang quan tâm nhìn nàng. Nàng nhìn chằm chằm mặt Tang Yểu, vội vàng nói: “Tiểu thư, người làm sao vậy? Nô tỳ đã gọi ngài vài tiếng rồi. Sao mặt tiểu thư lại hồng như vậy? Gần đây thời tiết thay đổi, ngài không phải phát sốt chứ?”

Tang Yểu có vài phần chột dạ tránh ánh mắt của Nhiên Đông. Nàng đưa tay sờ khuôn mặt nóng bừng của mình, không quen nói dối nói: “Không sao. Trong phòng quá nóng thôi.”

“Thật vậy sao? Chẳng lẽ lão gia…… Lại nói ngài?”

Tang Yểu xua tay, nói: “Không có.”

“Chúng ta đi nhanh đi.”

“Vừa rồi, nô tỳ thấy sắc mặt lão gia không tốt. Còn tưởng rằng ngài ấy lại muốn giáo huấn ngài.”

Đổi lại lúc trước, Tang Yểu nhất định sẽ nói với Nhiên Đông rằng Tang Ấn vô lý. Nhưng hiện tại nàng không muốn nhiều lời, thấy Nhiên Đông vẫn chưa nghĩ nhiều nàng mới lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm.

Phiến đá xanh sau khi được nước mưa cọ rửa thì vô cùng trong trẻo. Tang Yểu đi ở phía trên, cúi đầu thậm chí có thể nhìn thấy ảnh ngược của bản thân.

Nàng đoán mặt nàng cũng không hồng lắm nhỉ?

Dù sao, nàng cảm giác bản thân cũng không nóng như vậy. Vì người như Tạ Uẩn, đỏ mặt một chút cũng đáng. Nhiều người thích nàng nàng còn không thèm để ý đâu.

Vì thế, Tang Yểu cúi đầu chú ý, trong làn nước mờ ảo, nàng nhìn thấy một quả cà chua đỏ hồng.

“……”

Nàng làm như không có việc gì nhìn đi chỗ khác, không tiếp tục cúi xuống nhìn nữa. 

Tang Xu sống ở Cung Tịch Nguyệt. Tang Yểu nghe nói, bởi vì lúc trước, lần đầu Thánh Thượng nhìn thấy tỷ tỷ nàng đã hoảng hốt, còn tưởng bản thân gặp được Tiên tử lạnh lùng trên chín tầng mây. Cho nên, hắn đã đặc biệt đổi tên cung điện nơi tỷ tỷ nàng ở thành Cung Tịch Nguyệt. 

Bởi vì Tang Yểu chưa làm lễ trưởng thành, lại là muội muội của Tang Xu. Cho nên, từ khi tỷ tỷ được sủng ái, Thánh Thượng từng đích thân hạ lệnh nói Tang Yểu có thể tự do ra vào cung thăm tỷ tỷ nàng.

Cung Tịch Nguyệt vô cùng trống trải. Mấy ngày nay đúng lúc ẩm thấp lại có vài phần càng giống Cung Quảng Hàn trên bầu trời. 

“Cô nương, chờ một lát. Nương nương đang thay y phục, một lát nữa sẽ tới.”

Cung nữ ở Cung Tịch Nguyệt dâng trà nóng lên cho Tang Yểu. Tang Yểu tiếp nhận uống một ngụm nhỏ. 

“Vừa rồi Nương nương còn nhắc mãi vì sao cô nương mãi chưa tới, còn tưởng cô nương lại lạc đường ở đâu.”

Tang Yểu nói: “Do nửa đường ta gặp ca ta. Hắn còn gọi ta đi, sau đó còn……”

Nói một nửa, Tang Yểu đột nhiên dừng lại, ngược lại bất mãn nói: “Mà đại cô cô đừng cười ta nữa. Hiện tại, ta sẽ không lạc đường nữa đâu.”

Vừa dứt lời, Tang Yểu nhìn thấy bóng người mảnh khảnh từ sau bức rèm che đi tới. Nàng mỉm cười, đứng dậy chạy nhanh tới. Nàng không nói một lời ôm mỹ nhân trước mặt, thân mật cọ cọ cổ Tang Xu, nói: “Tỷ tỷ, muội rất nhớ tỷ!”

Tang Xu mặc cho nàng ôm. Trên khuôn mặt xinh đẹp mang theo ý cười bất đắc dĩ, một lát sau mới vươn ngón tay thon dài đẩy đầu thiếu nữ xù lông ra:

“Được rồi, tỷ mới tắm xong. Muội không cần dán lên người ta.”

Ngoại hình Tang Xu có thể nói khác hoàn toàn Tang Yểu.

Theo thẩm mỹ hiện tại, nói Tang Xu là mỹ nhân có một không hai ở hậu cung cũng không quá. Dáng người nàng cao, gầy, khuôn mặt xinh đẹp không nhiễm bụi trần, được lụa trắng bao bọc cả người, theo làn gió nhẹ thổi, luôn làm Tang Yểu cảm thấy giây phút tiếp theo tỷ tỷ sẽ bay lên chín tầng mây. 

Nàng buông Tang Xu ra, đột nhiên khó hiểu nói: “Tỷ, sao tỷ lại tắm vào ban ngày?”

Còn có thể là bởi vì cái gì, muội muội ngốc này.

Sắc mặt Tang Xu có vài phần quái dị nhưng nàng cũng không giải thích với Tang Yểu, mà ngược lại nói: “Vừa rồi phụ thân mới giáo huấn muội sao?”

Tang Yểu nghe vậy lại nghĩ tới Tạ Uẩn, nàng nói một cách ẩn ý: “Có dạy dỗ một chút ạ.”

Tang Xu hỏi: “Sau đó thì sao?”

“…… Sau đó Tạ Uẩn tới.”

Tang Xu khẽ nhíu mày, trầm giọng nói: “Tạ Uẩn à.”

Khác với gia chủ Tạ gia trước đây,             tuổi tác của Tạ Uẩn hiện tại chỉ mới hơn hai mươi, cũng đã có ý định tiếp quản gia tộc. 

Kể từ sau khi hắn bước vào triều chính, nàng ấy chưa từng thấy hắn nghỉ ngơi lúc nào, một lòng một dạ đều tập trung vào chính sự. Đương nhiên, mấy năm nay cũng đã có kết quả. Cân bằng các nhánh gia tộc, dẹp loạn, chống giặc ngoại xâm, thể hiện sự sắc bén của hắn ta. Thậm chí, còn từng bước chèn ép hoàng quyền. 

Hắn không thích phong hoa tuyết nguyệt, không yêu thơ từ ca phú, rượu chè, không gần nữ sắc. Thậm chí, khinh thường giả vờ lương thiện. 

Người như vậy, rất khó tìm được nhược điểm.

Nếu Tang gia không thể để hắn nhìn thấy lợi ích rõ ràng. Cho dù muốn trèo cao, chỉ sợ hắn cũng không cho một cái liếc mắt. 

Nhưng đương nhiên những chuyện này nàng sẽ không nói với Tang Yểu, “Hắn có chuyện gì sao?”

Tang Yểu nói: “Cũng…… Cũng không có việc gì. Hình như là tới thẩm vấn phạm nhân.”

Nếu nàng không đoán sai, người được thẩm vấn hẳn là thứ sử Thông Châu, họ Thẩm, từng là đệ tử của Tạ lão gia. 

Tang Yểu lại nói: “Tỷ tỷ, tỷ cảm thấy Tạ Uẩn thế nào?”

Tang Xu nói đúng trọng tâm: “Nhẹ nhàng, phong độ, là người có tài năng. Nếu sinh ra ở Tang gia, cha nằm mơ cũng cười tỉnh.”

Tang Yểu nghĩ thầm, cái gì mà nhẹ nhàng phong độ. Hắn chỉ là mũ áo chỉnh tề, không đúng, hắn là mặt người dạ thú.

Vừa nói xong, Tang Xu cảm thấy có gì không đúng.

Bình thường, chưa từng thấy Tang Yểu quan tâm một nam tử như vậy. Hôm nay không chỉ chủ động hỏi nàng, còn chưa nói được hai câu đã đỏ mặt.

Tang Xu nhìn chằm chằm mặt Tang Yểu, hoài nghi nói: “Yểu Yểu, muội không giống bình thường, muội hỏi hắn làm cái gì? Có phải muội có chuyện gì giấu ta hay không?”

Mặt Tang Yểu càng đỏ hơn.

Được rồi, xác định, quả nhiên là có.

Từ nhỏ, Tang Yểu vô cùng tin tưởng Tang Xu, ngoài trừ tỷ tỷ, nàng cũng không biết nói với ai. Nàng nuốt một ngụm nước miếng, nói: “Quả thật có một chuyện, muội…… Muội có một bí mật.”

Khi lời nói đến chỗ này, Tang Xu cũng có thể đoán được là cái gì.

Tám phần là muội muội ngốc nhà nàng động xuân tâm với Tạ Uẩn. 

Động tâm với Tạ Uẩn thật sự rất bình thường. Mặc dù, đây đã định sẵn là tương tư đơn phương nhưng ít nhất có thể chứng minh, ánh mặt Yểu Yểu nhà nàng quả thật không tồi.

Nàng ấy hướng dẫn từng bước nói: “Muội nói đi.”

Tang Yểu mím môi nhìn lén cung nữ, thái giám bên cạnh. Sau khi xấu hổ hồi lâu mới dán sát tai tỷ tỷ, chịu đựng cảm xúc xấu hổ tột độ thì thầm, nói:

“Chính là…… hình như Tạ Uẩn, hắn thích muội.”

“Muội nên làm cái gì bây giờ, tỷ tỷ.”

Trong tẩm điện tinh xảo rộng rãi, các thái giám và cung nữ được huấn luyện bài bản im lặng rũ mắt xuống, không có ý định nghe lén chủ tử nói chuyện.

Trong lò Bác Sơn đang đốt hương tuyết lê do Hoàng thượng ban thưởng, khói nhẹ lượn lờ tỏ rõ thánh sủng của mỹ nhân trong điện.(Ứng dụng TᎩT)

Tang Xu ngồi bên cạnh Tang Yểu, bàn tay trắng nõn nhẹ nhàng đặt trên đầu vai của Tang Yểu, giọng nói dịu dàng lắng nghe và an ủi nói: “Đây cũng không phải chuyện gì kỳ lạ, bây giờ tuổi của muội còn nhỏ nên không phân biệt rõ thích và thưởng thức. Tạ Uẩn thật sự rất bắt mắt, muội thích hắn cũng đúng……”

Giọng nói của Tang Xu đột nhiên dừng lại, trên khuôn mặt xinh đẹp lộ ra một chút nghi ngờ: “Từ từ, vừa rồi muội nói cái gì?”

Tang Yểu đỏ mặt lặp lại nói: “Muội không thích hắn đâu, muội nói là muội phát hiện Tạ Uẩn thích muội.”

Không khí lặng im vài phần, Tang Xu xác nhận bản thân không nghe lầm.

Nhưng theo nàng biết, Tạ Uẩn thậm chí không nhớ rõ người muội muội này của nàng tên là gì.

Nàng mím môi, tiếp theo nhìn chăm chú khuôn mặt nhỏ đứng đắn đáng yêu tươi đẹp này của Tang Yểu, muốn từ trên đó phát hiện ra một chút dấu vết vui đùa.

Không có kết quả.

Nàng ấy hỏi: “Muội và Tạ Uẩn tổng cộng đã nói chuyện với nhau bao nhiêu lần rồi?”

Tang Yểu cố gắng nhớ lại, sau đó đếm đầu ngón tay, nghiêm túc trả lời nói: “Khả năng là ba bốn lần ạ.”

Nếu nói Tạ Uẩn nói với nàng câu “Cho qua một chút” cũng coi như là nói chuyện.

Tang Xu ừ một tiếng, sau đó lại nói: “Vậy hắn đứng trước mặt muội trực tiếp nói thích muội sao?”

Tang Yểu lắc lắc đầu.

Nói tới đây, nàng sợ hãi Tang Xu không tin, lại vội vàng nói: “Tỷ tỷ, hắn thật sự thích muội, hắn đã sắp thích đến muốn chết rồi.”

“……”

Tang Xu mím môi, không tiếp tục hỏi. Ôm lấy lụa trắng trên người mình buồn rầu thở dài.

“Tỷ tỷ, có chuyện gì vậy?”

Tình huống thật sự nghiêm trọng hơn một chút so với trong tưởng tượng của Tang Xu.

Nàng biết tính cách của Tang Yểu hồn nhiên, suy nghĩ trong đầu cũng tương đối đơn giản. Về phương diện tình yêu càng không hề có kinh nghiệm, ngày thường không có việc gì thì rất thích đọc thoại bản. Trước kia Tang Xu còn cảm thấy đáng yêu khi muội muội đọc nhiều mà cảm thấy bản thân có thể quét ngang tình trường, tin tưởng vững chắc bản thân có thể sử dụng thuần thục các thủ đoạn quyến rũ người khác. Bây giờ tại sao lại biến thành như vậy? 

Vẻ mặt của nàng nghiêm túc, sau đó cố gắng dịu dàng nói chuyện với Tang Yểu: “Yểu Yểu, muội không thể như vậy được có biết không?”

Tang Yểu khó hiểu, “Như vậy là sao?”

Mê luyến vừa phải là được rồi, giống như muội muội của nàng thì đã là tẩu hỏa nhập ma, Tang Xu nói: “Tạ Uẩn là người như thế nào, trong lòng ta và muội đều rất rõ ràng có đúng không?”

“Yểu Yểu muội xem, mấy năm nay không chỉ là đệ nhất mỹ nhân cao môn quý nữ, thậm chí là công chúa, quận chúa hay là không nói đến những đại tiểu thư võ nghệ song toàn của các đại môn phái giang hồ, đều nhiều hoặc ít đều bày tỏ tình yêu đối với Tạ Uẩn. Nhưng muội xem, Tạ Uẩn có đáp lại sao?”

“Đương nhiên, Yểu Yểu của chúng ta cũng rất tốt. Tỷ tỷ nói nhiều như vậy chỉ muốn nói với muội là Tạ Uẩn hắn không thích nữ nhân.”

Tang Yểu trợn mắt há hốc mồm nói: “Hắn…… Còn thích nam nhân sao?”

Tang Xu nói: “Trong lòng hắn căn bản không có suy nghĩ đến tình yêu.”

Tang Yểu a một tiếng.

Nhưng những lời này không đúng.

Cái gì không có, là có, hơn nữa còn có rất nhiều.

Tang Yểu yên lặng phản bác ở trong lòng.

Tang Xu chớp chớp mắt nói một cách uyển chuyển: “Cho nên mặc kệ khi nào, chúng ta đều phải dừng chân với thực tế, muội nói có đúng không? Yểu Yểu của tỷ không cần suy nghĩ quá nhiều, như vậy thì chỉ biết lo sợ không đâu.”

Nói tới đây, Tang Yểu đã hoàn toàn hiểu rõ tỷ tỷ đang không tin nàng, nàng lập tức cầm lấy cổ tay mảnh khảnh của Tang Xu nói: “Tỷ tỷ, muội nói thật đó!”

Nàng nóng lòng muốn chứng minh bản thân, cũng không hề để ý rằng người khác có thể nghe thấy nàng nói chuyện hay không, tiếp tục nói: “Muội…… Muội thật sự không có nghĩ nhiều, tuy rằng Tạ Uẩn không nói chuyện nhiều với muội, số lần gặp của  chúng ta cũng rất ít, nhưng vài lần số lượng không nhiều lắm hắn đều nhìn trộm muội, hắn chỉ là che giấu tốt mà thôi.”

Tang Xu: “……”

“Tuy rằng hắn không hề chú ý đến muội, nhưng Tịnh Liễm…… Thường xuyên tới tìm muội nói chuyện.” Nàng dừng một chút nghiêm túc nói: “Cũng không phải rất thường xuyên nhưng khẳng định là Tạ Uẩn bày mưu đặt kế. Hắn thích muội, chỉ là hắn không nói mà thôi.”

Tang Xu: “Này……”

Nàng ấy định đánh thức muội muội: “Muội không thể bởi vì hắn nhìn muội vài lần và Tịnh Liễm nói mấy câu với muội thì muội nhận định rằng Tạ Uẩn thích muội đấy chứ?”

Tang Yểu lập tức nói: “Đương nhiên là sẽ không! Muội có chứng cứ!”

Tang Xu cũng lập tức nói tiếp: “Chứng cứ gì?”

Tang Yểu: “Chứng cứ là ——”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play