19.
Hộ dĩ dẫn tôi vào trong một căn phòng không có người.
Tôi cởi giày ra nằm lên trên, nhắm mắt.
Khăn trải giường màu trắng giống như đám mây đông cứng vậy, lạnh lẽo đến đáng sợ.
Tôi không thể ngủ được.
Cho dù đã tự nhủ bản thân phải thả lỏng, bình tĩnh rất nhiều lần đi chăng nữa.
Nhưng sự thật là, tôi càng ngày càng gấp gáp, giống như một cây cung bị kéo tới cực hạn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play