Đằng Tùng bất đắc dĩ lắc đầu, đối với hành vi luôn luôn tránh né của Đằng Dĩnh Chi, anh đương nhiên là không đồng ý, nhưng lúc này cũng không biết phải làm sao.
Dường như nhận ra suy nghĩ của mình quá phi lý, Đằng Dĩnh Chi có chút buồn bã rụt cổ lại gần bên anh trai, cẩn thận nói: “Vậy… thôi thì, đau lâu không bằng đau nhanh, giờ nói với ông nội luôn đi?”
Không chỉ yêu đương với anh trai, lại còn có con cái gì đó, cậu không chỉ lo lắng sẽ bị ông nội đánh gãy chân, mà giờ còn sợ ông nội sẽ tức giận mà mắc bệnh tim.
Đằng Tùng im lặng, cầm điện thoại của Đằng Dĩnh Chi lên như thể định gọi đến vường Hồng.
Ngay khi bấm số, Đằng Dĩnh Chi kêu lên một tiếng, giật lấy điện thoại và cúp máy, mặt mày tái mét, “Hay là thôi, để em nghĩ lại đã.”
Đằng Tùng thuận thế đặt bàn tay ấm áp lên đầu cậu xoa nhẹ rồi lặng lẽ nhìn cậu.
Chẳng mấy chốc, Đằng Dĩnh Chi lại không chịu nổi áp lực, giống như muốn từ bỏ đưa điện thoại lại cho anh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play