Đằng Tùng không thể ngờ cậu lại nhắc đến chuyện đó, anh liền bật cười tiến sát gần hơn. “Em còn nhớ chuyện đó sao?”
Đằng Dĩnh Chi ngồi trên bàn học không có chỗ nào để dựa lưng, cảm giác được anh trai phát lực đè ép đến, cậu cuối cùng không thể giữ thăng bằng mà ngả người ra sau, theo quán tính đưa tay ôm lấy sau cổ anh trai để không bị ngã.
“Có một chút.” Đằng Dĩnh Chi nhân cơ hội nói: “Anh suýt làm em đói chết đấy!”
Đằng Tùng khẽ cười, trán kề trán với cậu, giọng nói ấm áp và trầm thấp vang lên khiến Đằng Dĩnh Chi cảm thấy tê dại từ đôi tai đến tận trong lòng.
“Vậy… là anh sai rồi?” Đằng Tùng vòng tay qua eo cậu, cơ thể cả hai dính sát vào nhau cảm nhận được hơi ấm truyền qua lớp áo mỏng.
Với tư thế này, Đằng Dĩnh Chi hoàn toàn không còn chút sức lực nào, gần như để mặc cho anh trai muốn làm gì thì làm, cậu không hề kháng cự cũng không giãy giụa, ngoan ngoãn dựa vào vòng tay của anh trai, gương mặt hơi ửng đỏ.
Anh trai nói như vậy khiến cậu thấy ngượng ngùng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play