Trong căn phòng yên tĩnh, chỉ có tiếng thở gấp gáp của Đằng Dĩnh Chi.
Cậu dường như đã nhận ra Đằng Tùng sắp nói gì, trái tim đập thình thịch, những ngón tay vẫn nắm chặt áo anh từ từ buông lỏng ra, có vẻ như muốn trốn tránh.
“Bây giờ em không còn tò mò nữa…” Đằng Dĩnh Chi nhẹ nhàng lên tiếng.
Đằng Tùng lại tiến sát đến cúi người áp trán vào cậu, giọng nói như thì thầm dịu dàng, “Nhưng anh muốn nói cho em biết.”
Hai người rất gần nhau, pheromone cũng như hơi thở hòa quyện ẩm ướt, Đằng Dĩnh Chi căng thẳng nhắm mắt lại, không dám nhìn anh, cũng không dám nói gì.
“Nguyện vọng của anh là, khi Đằng Dĩnh Chi nhận ra tâm ý của anh, xin đừng từ chối anh.”
Khi Đằng Tùng nói, hơi thở phả vào má Đằng Dĩnh Chi đang ửng đỏ, mỗi chữ anh nói ra khiến hàng mi dài của Đằng Dĩnh Chi khẽ run rẩy, cho đến khi Đằng Tùng nói xong, cậu mới run run mở mắt, ánh mắt lấp lánh nhìn Đằng Tùng với tâm trạng phức tạp, thật lâu cũng không nói gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT