Cậu vừa nói xong, ánh mắt Đằng Tùng thoáng dừng lại, trông như sự mơ màng lười biếng khi vừa tỉnh dậy buổi sớm, anh khẽ mỉm cười: “Phải yêu bao lâu mới được gọi là lâu?”
“Tất nhiên là càng lâu càng tốt rồi.” Đằng Dĩnh Chi nắm tay anh, ban đầu còn mang dáng vẻ bi thương sâu sắc, nhưng giờ được cùng Đằng Tùng nắm tay bước ngược dòng người đi ra ngoài, cậu cảm thấy như bước đi trên mây, thoải mái tự tại, “Nếu sau này anh có chị dâu, em sẽ có thêm một người yêu thương mình.”
Biểu cảm của Đằng Tùng không thay đổi, anh luôn cúi đầu nhìn cậu một cách lặng lẽ, khẽ cười: “Em rất muốn có chị dâu sao?”
Câu hỏi này khiến Đằng Dĩnh Chi im lặng.
Thực lòng mà nói, cậu chắc chắn là không muốn.
Cậu đã dành hai năm để đánh tan lớp băng giá trên khuôn mặt của anh trai, khó khăn lắm mời làm cho người cao ngạo, lạnh lùng như Đằng tiên sinh mỉm cười bao dung với mình. Nếu thật sự có một người khác bên cạnh anh, tình cảm và sự chú ý mà cậu nhận được chắc chắn sẽ ít đi, cậu cũng sẽ không còn nhiều thời gian để củng cố thêm mối quan hệ anh em vốn đã mong manh này.
Hơn nữa, nếu trong lòng anh trai đã có người mình trân trọng, chắc chắn anh sẽ càng không thể chịu đựng nổi bất kỳ điều gì gây ra tổn hại. Việc cậu trèo lên giường anh chỉ có thể khiến mình chết nhanh hơn mà thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play