Những hạt mưa nối nhau rơi tí tách trên mặt ô, tựa như những tiếng trống dồn dập, khiến nhịp tim của Đằng Dĩnh Chi đập nhanh hơn hẳn.
Xung quanh là làn hơi lạnh ẩm ướt, cậu quấn chiếc áo khoác của Đằng Tùng quanh người, gần như toàn bộ thân thể đều được che chắn kỹ lưỡng, đến cả một sợi tóc cũng không bị ướt.
Nhưng Đằng Tùng từ phần eo trở xuống đã bị nước mưa dội ướt hoàn toàn. Đằng Dĩnh Chi cố gắng giữ ô thấp xuống, nhưng gió quá mạnh, thổi nước mưa tung tóe khắp nơi mà anh trai cậu đã chắn hết tất cả. Trời lạnh thế này mà Đằng Tùng bị ướt nửa người vẫn không thấy anh run rẩy, đôi tay ôm chặt Đằng Dĩnh Chi vẫn vững chãi đến đáng sợ.
Đằng Dĩnh Chi lặng lẽ dựa vào bờ vai mạnh mẽ của anh trai, gió lạnh không ngừng thổi vào mặt cậu, nhưng trái lại cậu lại cảm thấy hai má mình hơi nóng lên.
Trong lòng dâng lên một cảm giác khó diễn tả thành lời.
Dù mưa có to đến đâu, nó cũng chỉ là mưa, không phải dao, chỉ cần thay đồ kịp thời là ổn. Anh trai cậu thực sự không cần phải ôm cậu đi như thế, nhất là trong tư thế này, như thể đang bế một đứa trẻ ba tuổi, thật kỳ cục.
Nhưng mà được bảo vệ tỉ mỉ bởi chính người mình luôn cố gắng lấy lòng, cậu không khỏi cảm thấy vui mừng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play