Câu chúc sinh nhật như một dòng nước ấm áp của mùa xuân, nhẹ nhàng lan tỏa khắp cơ thể Đằng Dĩnh Chi, ôm trọn cậu trong sự dịu dàng.
Đằng Dĩnh Chi chớp chớp đôi mắt to, ngước nhìn người anh trai với nét mặt hiền hòa, hàng mi ướt đẫm giờ đây trông rất ngoan ngoãn. Cậu dang tay ôm lấy eo Đằng Tùng, nhỏ giọng nói: “Em cứ tưởng rằng sau này sẽ phải tổ chức sinh nhật vào ngày 22.”
“Nếu không muốn đổi sinh nhật, sao trước đây không nói?” Giọng Đằng Tùng có chút trách móc.
Khi cặp vợ chồng đó đến nói chuyện về việc này vào tuần trước, Đằng Tùng đã cảm nhận được nỗi buồn và sự kháng cự của cậu khi đang lặng lẽ gặm chân gà dưới vẻ ngoài ngoan ngoãn. Nhưng anh đã không mở lời, cũng không muốn can thiệp, anh muốn cậu tự sửa cái tật không nói ra nỗi uất ức của mình.
Đến hôm nay, anh vẫn không thể kiềm chế, nghĩ đến việc tối nay cậu sẽ phải chịu đựng điều gì, liền bốc đồng dẫn Sư Đề tới.
Những nỗi uất ức cũng đã chịu đựng, nhưng cái tật xấu đó vẫn chưa sửa được.
Giờ nằm trong lòng anh, Đằng Dĩnh Chi lại im lặng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play