Câu nói "Em sẽ không trách anh" của Đằng Dĩnh Chi, thực sự chứa đựng nhiều hàm ý mà lúc này anh vẫn chưa hiểu hết, nhưng cũng không truy hỏi thêm.
Anh nhẹ nhàng vỗ về cậu thiếu niên đang nũng nịu trong lòng mình, mang đến sự bao dung và kiên nhẫn.
Tối hôm đó, sau khi tắm xong, Đằng Dĩnh Chi cảm thấy cơ thể lẫn tâm hồn mình đều ngập tràn sự dễ chịu và thư thái. Cậu leo lên giường tựa vào chiếc gối mềm mại. Những lọn tóc hai bên thái dương còn hơi ẩm, dính trên gò má trắng hồng, cả người cậu chìm trong chăn ấm và gối bông phồng phềnh, trông giống như một đứa trẻ vừa tỉnh dậy sau cơn ác mộng, tìm lại được cảm giác an toàn.
Màn hình điện thoại sáng lên, là tin nhắn từ anh trai: 【Ngủ sớm đi, sáng mai dậy sớm.】
Đằng Dĩnh Chi cười mỉm, tay lướt trên màn hình trả lời: 【Sáng sớm dậy làm gì ạ?】
Chưa đặt tên: 【Vào thư phòng rót trà dâng nước, chuẩn bị thích nghi với công việc trước.】
Đằng Dĩnh Chi bật cười thành tiếng, nụ cười lẫn giọng nói của cậu đều toát lên sự thoải mái không hề lo sợ trước những khó khăn phía trước【Vâng thưa ngài Đằng, đã rõ!】
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT