Đằng Dĩnh Chi muốn bỏ đi, nhưng rõ ràng những người xung quanh không cho phép.
Cậu cúi đầu không nhìn về phía đối diện, quyết định coi như không biết gì và chậm rãi mở túi giấy ra tự mình ăn.
Lục á như thường lệ mang trà đỏ tới, nhưng cho Đằng Dĩnh Chi thì là một bình trà sữa đậu đỏ vừa mới pha xong.
Mùi gà nướng không quá nồng, nhưng như dự đoán, nó hòa lẫn với hương rượu trên người của Đằng Dĩnh Chi, khiến Đằng Tùng vô thức nhíu mày. Anh dùng hai ngón tay đẩy cốc trà đỏ đi, ra hiệu cho Lục bá mở chai rượu đào mới mua.
Lục bá rời đi không lâu thì trở lại với một cốc rượu đào, cẩn trọng đặt xuống cạnh tay Đằng Tùng.
Đằng Tùng nhấp một ngụm, mùi rượu rất nhẹ, hương đào đậm hơn, không giống lắm với hương rượu đào trên người Đằng Dĩnh Chi, hương rượu của cậu lại nồng hơn. Uống hết một cốc nhưng chẳng có tác dụng gì, rõ ràng không phải do mùi vị, nếu không phải hương rượu trên người Đằng Dĩnh Chi thì không được.
Thiếu niên ngồi bên cạnh lặng lẽ gặm đùi gà, Đằng Tùng nghiêng đầu nhìn cậu, đưa tay vỗ nhẹ lên mái tóc bông xù của cậu, dường như muốn vỗ ra chút mùi hương.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play