Xuyên qua chi khí tử hoành hành
Phần 639
Tác giả: Diệp Ức Lạc
☆. Chương 639: Tinh đồ
Diệp Phàm ở cửa hàng của Hàn Mộ Phi làm tạp vụ mấy năm, mấy năm qua cũng có tu sĩ lục tục tìm tới điều tra, nhưng những tu sĩ điều tra đó luôn sẽ vô thanh vô tức biến mất.
Sự tình phát sinh nhiều, cũng có một ít người đoán được sau lưng cửa hàng đan dược có hậu đài không dễ chọc, dần dần liền không có người tìm đến.
Có Diệp Phàm duy trì, tu vi Hàn Mộ Phi cùng Diệp Cẩm Văn tiến bộ đều thập phần nhanh chóng.
Diệp Phàm nằm trên giường. Nhìn lên không trung, như suy tư gì.
“Có chuyện gì sao?” Diệp Phàm không phải là người thích suy nghĩ, có chuyện gì đều viết lên trên mặt, Bạch Vân Hi liếc mắt một cái là có thể nhìn ra.
“Ta giống như thấy được một bức tinh đồ, trên bản vẽ có mấy điểm loang loáng, nhìn có chút giống bản đồ bảo tàng.” Diệp Phàm hai tròng mắt sáng lên nói.
“Tinh đồ? Như thế nào xuất hiện?” Bạch Vân Hi hỏi.
“Tựa hồ là Trận Pháp Châu truyền cho ta.” Diệp Phàm nói.
Diệp Phàm có được Trận Pháp Châu đã nhiều năm, sau khi có được Trận Pháp Châu, thực lực trận pháp của Diệp Phàm tiến triển cực nhanh.
Từ bên trong hạt châu tiếp thu được càng nhiều đồ vật, Diệp Phàm càng thêm có cảm giác hạt châu này sâu không lường được.
“Ta cảm thấy hạt châu này tựa hồ là có linh tính, nó sẽ tự mình lựa chọn chủ nhân.” Diệp Phàm suy tư nói.
Bạch Vân Hi chuyển động tròng mắt, thầm nghĩ: Thường là chí bảo phần lớn đều có linh tính, tỷ như lôi thương Liệt Thiên, người bình thường muốn thu phục là tìm đường chết. Phán đoán của Diệp Phàm hẳn không sai, Trận Pháp Châu xác thật sẽ lựa chọn chủ nhân, năm đó Lạc Phàm Trần hẳn là không được Trận Pháp Châu tán thành, cho nên mới không thể không từ bỏ.
Diệp Phàm dừng một chút có chút đắc ý nói: “Hạt châu kia vốn dĩ rất không an phận, gần đây giống như tán thành ta, trở lên an tĩnh rất nhiều, đại khái là tên gia hoả trì độn này rốt cuộc cũng hiểu ta là tuyệt thế thiên tài, đi theo ta sẽ có tiền đồ.”
Bạch Vân Hi:… Diệp Phàm vẫn là trước sau như một xú mỹ, nhưng thiên phú học thuật của Diệp Phàm xác thật không ai có thể địch lại.
“Mấy năm trước, ta ngẫu nhiên nghe qua một cái lời đồn.”
Diệp Phàm có chút tò mò nói: “Tin đồn gì?”
“Nghe nói, thời điểm Tiên giới sơ khai, có một viên hạt châu bao hàm vô số pháp tắc Thiên Đạo hiện thế, ai có thể có được viên hạt châu kia, là có thể trở thành Thánh Đế đỉnh giai, chân chính vĩnh viễn lưu truyền.”
Diệp Phàm chớp chớp mắt, nói: “Vân Hi, ngươi nói chính là Hỗn Độn Châu a! Hỗn Độn Châu ta cũng nghe nói qua.”
“Nghe nói, Hỗn Độn Châu là một viên kỳ châu thiên hạ vô địch, nhưng nghe nói thời thượng cổ, mấy Tiên Đế vì tranh đoạt đồ vật kia, điên cuồng tranh đấu, Hỗn Độn Châu liền bị hủy diệt bên trong hỗn chiến, sau đó, Tiên giới vài lần đồn đãi có Hỗn Độn Châu xuất thế, kết quả chứng thực, xuất thế đều là đồ dỏm, Trận Pháp Châu không có khả năng là Hỗn Độn Châu, hạt châu kia xám xịt, nơi nào có cao thượng như vậy.”
Tựa hồ là bất mãn đối với cách nói của Diệp Phàm, hạt châu bên trong thức hải Diệp Phàm bắt đầu tác loạn.
Bạch Vân Hi lắc lắc đầu, nói: “Ta không có nói như vậy, ta còn nghe được một lời đồn, Hỗn Độn Châu cũng không có bị hủy diệt mà là phân liệt thành một số khối, trong đó một khối chính là Trận Pháp Châu, khả năng Trận Pháp Châu là một khối tương đối hoàn chỉnh trong đó.” Nếu Trận Pháp Châu là mảnh nhỏ của Hỗn Độn Châu, vậy cũng không kỳ quái vì sao Tàng Thiên Cơ lại chấp nhất với thứ này như vậy. Diệp Phàm nếu cảm giác nói tinh đồ, có phải hay không đại biểu, Diệp Phàm có thể bằng vào tinh đồ, một lần nữa đem hạt châu tu bổ hoàn chỉnh, nếu có Hỗn Độn Châu trợ giúp, vậy Diệp Phàm muốn trở thành Tiên Đế có lẽ sẽ dễ dàng rất nhiều…
Diệp Phàm một đường tu luyện đến bây giờ, Trận Pháp Châu trợ giúp Diệp Phàm rất nhiều, khó có thể đánh giá. Hạt châu nếu có thể tu bổ hoàn chỉnh, Diệp Phàm tất nhiên có thể có được càng nhiều chỗ tốt.
Một mạt ánh sáng hiện lên ở trong mắt Diệp Phàm, Diệp Phàm có chút phấn chấn nói: “Nếu thật là như thế, vậy kiếm lớn.”
Diệp Phàm gần đây từ bên trong Trận Pháp Châu tiếp thu được một chút tri thức đan thuật, tuy tri thức trận pháp bên trong Trận Pháp Châu phong phú đa dạng, nhưng ở đan thuật chỉ có một chút hỗn loạn, nếu nói Trận Pháp Châu là mảnh nhỏ Hỗn Độn Châu thì có thể giải thích được, bởi vì khối đan thuật này không hoàn chỉnh cho nên tương đối hỗn loạn.
“Phía trên tinh đồ, có một điểm sáng giống như ở gần đây.” Diệp Phàm nói.
Bạch Vân Hi chuyển động đôi mắt, nói: “Một khi đã như vậy, chúng ta qua đi nhìn xem.”
Diệp Phàm có chút nóng lòng muốn thử nói: “Được.”
Bạch Vân Hi nghĩ nghĩ, nói: “Trước cùng tam đệ cáo biệt đi.”
Bạch Vân Hi thầm nghĩ: Hắn cùng Diệp Phàm còn đang bên trong quá trình chạy trốn, tiến độ tu vi mấy năm gần đây của hai người Diệp Cẩm Văn cùng Hàn Mộ Phi tuy rằng mau, nhưng cách Đại Thừa còn kém không ít, tình huống trước mắt vẫn là tận lực không bại lộ quan hệ của hai người với Diệp Cẩm Văn cùng Hàn Mộ Phi, miễn cho hai người bị theo dõi.
Diệp Phàm gật gật đầu, nói: “Được.”
Diệp Phàm cùng Diệp Cẩm Văn thương lượng một chút, để lại cho Diệp Cẩm Văn một đống tài nguyên tu luyện liền rời đi.
Diệp Cẩm Văn rất là lý giải lựa chọn của Diệp Phàm, mấy ngày Diệp Phàm rời đi, vì để ngừa vạn nhất, Diệp Cẩm Văn cùng Hàn Mộ Phi cũng rời đi cửa hàng đan dược, mặt khác tìm một chỗ tu luyện.
Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi rơi xuống bên trong một mảnh sơn cốc, bên trong sơn cốc có không ít tu sĩ đang tìm kiếm thứ gì đó.
Bạch Vân Hi từ bên trong đàm luận của mấy tu sĩ biết được, khoảng thời gian trước nơi này đã xảy ra dị biến, hình như có dị bảo xuất thế.
Diệp Phàm nhắm mắt lại, linh hồn lực nhanh chóng tìm tòi một vòng, rất nhanh phát hiện một khối mảnh nhỏ.
“Tìm được rồi?” Bạch Vân Hi có chút tò mò hỏi.
Diệp Phàm gật gật đầu, truyền âm nói cho Bạch Vân Hi phương hướng.
Làm Bạch Vân Hi có chút kinh ngạc chính là, hắn theo phương hướng Diệp Phàm chỉ nhìn qua, chỉ thấy một đống đá vụn.
Bạch Vân Hi đánh giá hạt châu bên trong thức hải Diệp Phàm, có khả năng là tàn khuyết của Hỗn Độn Châu, mà mảnh nhỏ Hỗn Độn Châu, người bình thường là nhìn không tới.
Diệp Phàm dừng ở chỗ mảnh nhỏ, đem một mảnh nhỏ nhặt lên, mảnh nhỏ cùng tay Diệp Phàm tiếp xúc, liền chui vào bên trong thức hải Diệp Phàm, cùng Trận Pháp Châu dung hợp với nhau.
Diệp Phàm cảm giác Trận Pháp Châu bên trong thức hải mượt mà hơn nhiều, một cỗ truyền thừa mới dũng mãnh truyền vào thức hải Diệp Phàm, cỗ truyền thừa này là về vận dụng linh lực lôi điện, sát chiêu mạnh nhất của Diệp Phàm đều cùng lôi điện có quan hệ, cỗ truyền thừa này là tới đúng thời điểm.
Diệp Phàm vui sướng đem thu hoạch chính mình nói cho Bạch Vân Hi.
Nghe được Diệp Phàm truyền âm, Bạch Vân Hi thập phần hưng phấn, Diệp Phàm có được truyền thừa lôi điện tất nhiên rất hưng phấn, nhưng càng làm cho hắn hưng phấn lại là chứng minh điểm sáng tinh đồ chỉ dẫn cho Diệp Phàm tìm được truyền thừa khác nữa.
Đắc thủ mảnh nhỏ so với tưởng tượng bên trong của Diệp Phàm dễ dàng hơn một ít, sau khi đắc thủ Diệp Phàm liền mang theo Bạch Vân Hi chạy tới chỗ tiếp theo.
“Phía sau hình như có người đi theo chúng ta.” Bạch Vân Hi nhìn thoáng qua phía sau nói.
Diệp Phàm gật gật đầu, nói: “Ta biết, ta vốn dĩ cho rằng cùng đường, nhưng gia hỏa này đã theo đuôi chúng ta thật lâu, chỉ sợ không thể dùng cùng đường giải thích.”
Bạch Vân Hi suy tư một chút, cảm thấy có thể là lúc trước Diệp Phàm bắt được mảnh nhỏ, lộ chân tướng, khiến cho người ta nhìn ra.
“Gia hỏa này tốc độ thật nhanh.” Diệp Phàm dứt khoát ngừng lại nói.
Bạch Vân Hi cảm nhận hơi thở của tu sĩ phía sau, cân nhắc một chút, nói: “Có thể là người Lưu Vân Điệp tộc.”
Tu sĩ Lưu Vân Điệp nhất tộc sinh ra có được Lưu Vân cánh bướm, có thêm loại cánh này, tu sĩ Lưu Vân Điệp thậm chí có thể ở trên tốc độ còn nhanh hơn hai tộc Long, Phượng một bậc, Lưu Vân cánh bướm cũng là tài liệu luyện chế pháp bảo phi hành tốt nhất.
Tu sĩ Lưu Vân Điệp tộc tu vi càng cao, số lượng có được cánh càng nhiều, tu sĩ Lưu Vân Điệp phía sau có mười hai đôi cánh, hiển nhiên là tu sĩ Đại Thừa.
Thấy người phía sau theo kịp, Diệp Phàm dứt khoát ngừng lại.
Lưu Ảnh nhìn Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi dừng lại, hơi hơi có chút giật mình, nhưng vẫn là theo đi lên.
“Hai người các ngươi, lúc trước tìm được thứ gì?” Lưu Ảnh vừa đi tới, liền vênh mặt hất hàm sai khiến hỏi.
Diệp Phàm có chút khoe khoang nói: “Ta bắt được thứ tốt.”
Lưu Ảnh nghe vậy, không khỏi vui vẻ, lạnh giọng hỏi: “Thứ gì, giao ra đây.”
Diệp Phàm không vui nhìn con bướm trước mặt, thầm nghĩ: Hắn thật sự là giấu tài lâu rồi, thứ gì cũng dám đến đánh cướp hắn, một con sâu cũng dám tới.
“Bảo vật không có, cái thương này cho ngươi.” Diệp Phàm tế ra lôi thương, hướng tới Lưu Ảnh đánh qua .
Diệp Phàm lấy ra lôi thương, Lưu Ảnh liền sắc mặt đại biến, “Hiểu lầm, hiểu lầm.”
Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi vì giấu tai mắt người khác, lúc trước tu vi đều hạ xuống Hợp Thể, hai người chợt lộ ra tu vi chân thật, tức khắc đem Lưu Ảnh doạ sợ.
Diệp Phàm đã từng ở ngoài bí cảnh, cùng Trận Đế Tàng Thiên Cơ đối chiến quá một lần, tuy rằng thất bại, nhưng tuy bại hãy còn vinh.
Tiên giới có thể lấy tu vi Đại Thừa trung kỳ cùng Tiên Đế đối chiến, ít ỏi không có mấy người, Diệp Phàm có thể cùng Tàng Thiên Cơ đối chiến mấy chiêu bất bại, đã có thể xem như nhân tài.
Diệp Phàm mấy thương liền đem Lưu Ảnh đánh chết, mấy đôi cánh bướm lung linh rực rỡ dừng ở trên tay Diệp Phàm.
Khoảng cách Diệp Phàm từ Huyền Thiên bí cảnh đi ra, đã mấy trăm năm, gần trăm năm thời gian, tu vi Diệp Phàm tiến bộ rất rõ ràng, tuy rằng tu vi Diệp Phàm còn chưa tới đạt Đại Thừa hậu kỳ, nhưng Diệp Phàm tự tin lần tái ngộ tiếp theo với Tàng Thiên Cơ, hẳn là có thể cùng Tàng Thiên Cơ đánh thêm mấy chiêu.
Sau khi giết chết Lưu Ảnh, Diệp Phàm mang theo Bạch Vân Hi nhanh chóng trốn đi.
Rất nhanh tin tức Diệp Phàm, Bạch Vân Hi xuất hiện trùng lặp khắp giang hồ truyền khắp Tiên giới.
……
Sau khi có được Lưu Vân cánh bướm, Diệp Phàm đem pháp khí phi hành có phẩm chất cao bên người cùng dung hợp.
Diệp Phàm lúc trước giết mấy tu sĩ Đại Thừa, bên trong vài pháp bảo không gian của mấy tu sũ Đại Thừa đều có pháp bảo phi hành.
Diệp Phàm chọn một cái phẩm chất tốt nhất, dung hợp Lưu Vân Cánh Bướm, lưu vân cánh bướm không hổ là tài liệu luyện chế pháp khí phi hành tốt nhất.
Sau khi dung hợp lưu vân cánh bướm, tốc độ pháp khí phi hành tăng vọt, Diệp Phàm tiết kiệm được không ít thời gian.
Diệp Phàm trên bản đồ chi. Nhìn đến rất nhiều điểm sáng, đều rải rác ở bên trong Vô Tận Tinh Hà, Diệp Phàm tiêu phí mấy năm thời gian, lục tục phát hiện một ít mảnh nhỏ.
Theo mảnh nhỏ dung hợp càng ngày càng nhiều, Diệp Phàm từ bên trong Trận Pháp Châu tiếp thu được một ít hoa hoè loè loẹt truyền thừa.
Đối tu sĩ Đại Thừa mà nói, truyền thừa là phi thường quan trọng, truyền thừa bên trong Trận Pháp Châu không thể nghi ngờ đã cho Diệp Phàm một lối tắt để trở thành Tiên Đế.
Diệp Phàm nhìn tinh đồ, mơ hồ có chút ngoài ý muốn.
Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm liếc mắt một cái, nói: “Làm sao vậy?”
Diệp Phàm có chút ngoài ý muốn nói: "Một khối mảnh nhỏ kế tiếp, tựa hồ ở địa vực Long tộc.”
Bạch Vân Hi có chút ngoài ý muốn nói: “Cư nhiên ở nơi đó.”
Diệp Phàm gật gật đầu, nói: “Đúng vậy! Hơn nữa hình như là một khối rất to." Diệp Phàm đã lục tục tìm được mảnh nhỏ truyền thừa cực nhanh, cho nên đã có kinh nghiệm nhất định, biết điểm sáng trên bản vẽ tương đối nhiều địa phương, có thể tìm được mảnh nhỏ truyền thừa cũng khá lớn.
“Chúng ta phải tới địa vựa Long tộc địa vực sao?” Bạch Vân Hi nhịn không được nói.
Diệp Phàm chuyển động đôi mắt, nói: “Lại nói, vừa lúc đi Long tộc địa vực nhìn xem Ngao Bất Phạ, ta nghe nói Long Đế mang theo hắn nơi nơi đánh cướp, cuộc sống quá tiêu sái, nhiều năm như vậy, không biết tên long hồ đồ Ngao Bất Phạ này đã tìm được lão tử của mình chưa."
Bạch Vân Hi: “……”
……….