Xuyên qua chi khí tử hoành hành

Phần 637

Tác giả: Diệp Ức Lạc

☆. Chương 637: Ăn vạ

Ngao Bất Phạ khoan thai bay trở về chỗ ở Ngao Mộc Cẩn, phát hiện Ngao Mộc Du cũng ở đó.

Ngao Bất Phạ không muốn đối mặt với Ngao Mộc Du, nên trộm trốn đi.

“Đại ca, Ngao Bất Phạ là con của ngươi?” Ngao Mộc Du hỏi.

Ngao Mộc Cẩn không có công bố Ngao Bất Phạ là thân tử ở Long tộc, nhưng cũng không cố tình giấu giếm, Ngao Bất Phạ nhìn thấy Ngao Mộc Cẩn đều tùy tiện gọi phụ thân, thời gian dài tự nhiên vẫn có người phát hiện.

“Đúng vậy!”

Ngao Mộc Du có chút hồ nghi nói: “Hài tử không phải của Ngân Long sao?”

Ngao Mộc Cẩn nhàn nhạt nói: “Long tộc tuy rằng rất nhiều long long phẩm đều cùng vỏ trứng tương đồng, nhưng cũng không phải toàn bộ đều như vậy.”

Ngao Mộc Du có chút hồ nghi nói: “Đại ca không lo lắng hắn là hài tử của Ngao Nghịch sẽ dựa vào Phệ Long Quyết, từ Ngân Long biến thành Kim Long sao?”

Ngao Mộc Cẩn liếc mắt nhìn Ngao Mộc Du một cái, nói: “Muội muội, ngươi suy nghĩ nhiều.” Nhưng Ngao Mộc Du có suy nghĩ như vậy, chỉ sợ Long tộc cũng có rất nhiều tu sĩ đều sẽ nghĩ như vậy.

“Ta nhớ rõ đại ca, ngươi đặt tên cho hài tử là Ngao Vô Cự.”

Ngao Mộc Cẩn thở dài, nói: “Không phải không sai biệt lắm sao?”

Ngao Mộc Cẩn tư tâm cũng cảm thấy tên Ngao Bất Phạ có điểm kỳ quái, nhưng mà gọi nhiều năm như vậy, tên này cũng đã được Thiên Đạo tán thành, muốn đổi cũng không dễ dàng.

Ngao Bất Phạ rớt xuống Long Uyên, còn có thể trở về một lần nữa, đã làm hắn rất cao hứng, Ngao Mộc Cẩn cũng không dám cưỡng cầu quá nhiều.

Ngao Bất Phạ cùng Ngao Mộc Cẩn nói, hắn lọt vào một hồ nước kì quái, bên bờ ao có một tòa pho tượng chân long.

Ngao Mộc Cẩn ẩn ẩn hoài nghi, nơi Ngao Bất Phạ rớt vào là tổ tinh, bên cạnh chân long pho tượng là tổ khắc hình giống rồng.

Đồn đãi Long tộc là từ tổ tinh sinh ra, sau khi tổ tinh linh khí đoạn tuyệt, đại yêu phía trên tổ tinh không thể không rời khỏi tổ tinh, tìm đường ra khác.

Truyền thuyết nói rằng tổ tinh đã không thích hợp tu luyện, nhưng phía trên tổ tinh có một hóa rồng trì, có thể tăng lên huyết mạch tu sĩ Long tộc, Ngao Mộc Cẩn hoài nghi cái hồ nước mà Ngao Bất Phạ nói kia chính là hóa rồng trì. Ngao Bất Phạ nguyên bản xác thật là Ngân Long, nhưng ở bên trong hóa rồng trì lâu, huyết mạch được tăng lên biến thành Kim Long.

“Đại ca, Ngao Bất Phạ thật sự cùng Long Đế không có quan hệ sao?” Ngao Mộc Du hỏi.

Nghe Ngao Mộc Du nhắc tới Long Đế, lỗ tai Ngao Bất Phạ lập tức dựng lên.

Ngao Mộc Cẩn cười cười, nói: “Bọn họ đều là Kim Long, nên là có chút tương tự.”

Ngao Mộc Du có chút nghi hoặc nhìn Ngao Mộc Cẩn, cũng không có tiếp tục truy vấn, nàng vẫn cảm thấy nếu tiếp tục truy vấn, kết quả sẽ không như mong muốn của nàng.

……

Ngao Bất Phạ nghĩ nghĩ, quâỹ quẫy cái đuôi, bay trở về cung điện chính mình.

“Đã trở lại?” Bạch Dật Trần nhìn Ngao Bất Phạ thần sắc quái dị, hỏi: “Ngươi làm sao vậy?”

Ngao Bất Phạ có chút hoài nghi nói: “Có người nói ta là nhi tử Long Đế.”

Bạch Dật Trần chuyển động tròng mắt, nói: “Vậy ngươi nghĩ là như thế nào?”

Ngao Bất Phạ nghĩ nghĩ, nói: “Ta cảm thấy nương ta là đệ nhất mỹ long khá tốt, chứng minh ta lớn lên cũng soái.”

Bạch Dật Trần: “……” Cha mẹ lớn lên soái, tiểu hài tử lớn lên xấu cũng không phải không có!

“Nhưng mà kỳ thật Long Đế đại thúc cũng khá tốt, ta đi theo hắn, thu được rất nhiều lễ vật.” Ngao Bất Phạ nói.

Bạch Dật Trần: “……”

“Long Đế đại thúc quái quái.” Ngao Bất Phạ nói.

Bạch Dật Trần: “Nơi nào kỳ quái?”

“Ta làm gì hắn đều làm như vậy.” Ngao Bất Phạ rầu rĩ nói.

Bạch Dật Trần thầm nghĩ: ký ức truyền thừa của Ngao Bất Phạ phần lớn đều là của Long Đế, tự nhiên Ngao Bất Phạ như nào Long Đế đều sẽ như thế ấy. “Long Đế so với ngươi lớn tuổi hơn rất nhiều, kiến thức rộng rãi.”

Ngao Bất Phạ chớp chớp mắt, rầu rĩ nói: “Vẫn là quái quái.”

Bạch Dật Trần: “……”

……

Diệp Phàm ở địa giới Phượng tộc tu luyện 80 năm, tuy rằng đối với tu sĩ mà nói không lâu lắm, nhưng vẫn đủ để đem rất nhiều chuyện đều hòa tan.

Tỷ như nói, năm đó Diệp Phàm vừa mới ẩn nấp, địa giới tu sĩ Phượng tộc đều đàm luận chuyện là Ngao Bất Phạ không được, Long tộc Kim Long miệng cọp gan thỏ.

Việc này vốn dĩ đã không ai nói đến, lại có chuyện thú vị cũng không có khả năng vẫn luôn nói, vẫn luôn nói.

Sau khi Diệp, Bạch hai người rời núi, thương lượng một chút, quyết định dứt khoát ở đại lục của Phượng tộc du lịch.

80 năm thời gian qua đi, tu sĩ đại lục Phượng tộc, tựa hồ cũng cảm thấy Diệp, Bạch hai người đã rời đi.

Tuy rằng giải treo thưởng vẫn còn, nhưng cũng không nhiều tu sĩ mơ ước giải treo thưởng kia.

Có lẽ là dưới ánh sáng duyên cớ, Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi thuận lợi ở lại Phượng tộc.

Bạch Vân Hi kêu Diệp Phàm xử lý một ít bên trên hơi thở đan dược Thiên cấp, đem đan dược đều ngụy trang thành đan dược khai quật được trong cổ tích, phân tán bán ra mấy lần.

Thượng Thiên Vực thường xuyên có tu sĩ từ bên trong cổ tích phát hiện ra đan dược, sau đó một đêm phất nhanh.

Bạch Vân Hi phân tán bán ra đan dược, cũng không khiến cho tu sĩ địa phương nghi ngờ.

Bạch Vân Hi làm thập phần cẩn thận, mỗi lần ra tay số lượng đều không nhiều lắm, sau mỗi lần ra tay, đều sẽ nhanh chóng đổi địa phương, cũng không tạo ra vấn đề gì.

Diệp, Bạch hai người ở địa giới Phượng tộc du đãng tới lui, như vào chỗ không người, làm Diệp Phàm đắc ý không thôi.

Diệp Phàm lang bạt ở Phượng tộc mười mấy năm, ở địa giới Phượng tộc tìm được cửa hàng của Diệp Cẩm Văn.

Thời điểm năm đó Diệp Phàm trở về Hạ Thiên Vực, đã để lại cho Diệp Cẩm Văn không ít tiên tinh cùng đan dược.

Có một vài đan dược Hàn Mộ Phi cùng Diệp Cẩm Văn đều không cần dùng, liền lấy đi đổi tiên tinh.

Thời điểm Bạch Vân Hi cùng Diệp Phàm ở khắp nơi du lịch, ngẫu nhiên phát hiện cuộc chiến của hai tu sĩ, trong đó có một tu sĩ đánh cược lấy ra tiền đặt cược là một viên đan dược, đúng là đan dược rất lâu trước kia Diệp Phàm từng luyện chế.

Căn cứ vào manh mối như vậy, Diệp, Bạch hai người tìm được Diệp Cẩm Văn cùng Hàn Mộ Phi.

Diệp Cẩm Văn vốn không nghĩ tới đi tìm Diệp Phàm, sợ sẽ gây thêm phiền toái, nhưng khi chân chính nhìn thấy Diệp Phàm vẫn là rất cao hứng.

Hàn Mộ Phi đã sinh sống nhiều năm ở địa giới Phượng tộc, đan thuật không tồi, ở phiến địa giới này cũng rất có thanh danh.

Sau khi hai người Diệp, Bạch tới, đem tu vi áp xuống Luyện Hư kỳ, làm chân sai vặt ở trong cửa hàng.

“Hàn Đan sư, cửa hàng của ngươi nhiều thêm hai người a!” Thanh lạc vẻ mặt thần kỳ nói.

“Gần đây công việc của cửa hàng có chút nhiều, cho nên tuyển thêm hai tạp vụ.” Hàn Mộ Phi trên mặt bình tĩnh, trong lòng lại có chút quay cuồng, Diệp Phàm ở Tiên giới thanh danh cực đại, hiện tại lại ở bên trong tiểu điếm của hắn làm tạp vụ.

Tiên giới cấp bậc cao nhất là Độ Kiếp, Diệp Phàm đã là Đại Thừa, Hàn Mộ Phi tuy rằng không có biểu lộ, nhưng tư tâm đối với vị “Nhị ca” này vẫn là thực khâm phục, thực kính sợ.

Thanh Lạc gật gật đầu, nói: “Hàn Đan sư ngươi đã sớm tuyển hai tạp vụ, nhưng mà Hàn Đan sư, ta thấy hai tu sĩ ngươi chọn, một người nhìn có vẻ rất thành thật, nhưng có một người trông rất lấm la lấm lét, không giống như một người an phận, ngươi vẫn là cẩn thận một ít cho thỏa đáng.”

Hàn mộ: “……” Diệp Phàm, Bạch Vân Hi hai người đều ở trong cửa hàng hỗ trợ, Hàn Mộ Phi cũng không biết Thanh Lạc cảm thấy ai thành thật, ai lấm la lấm lét.

“Hàn Đan sư, có muốn ta kêu gia tộc đưa hai người cho ngươi không!” Thanh lạc ân cần hỏi.

Hàn Mộ Phi lắc lắc đầu, nói: “Không cần, ta bên này nhân thủ đã đủ dùng.” Trong tiệm của hăn đều có hai tạp vụ là tu sĩ Đại Thừa kỳ, lại không thể không có đạo lý nhận người khác.

“Hàn Đan sư cảm thấy tốt, liền tốt đi.” Thanh Lạc dừng một chút, tràn đầy hưng phấn nói, “Hàn Đan sư, ngươi biết không? Long tộc bên kia truyền đến tin tức, Ngao Bất Phạ có thể là huyết mạch của Long Đế cùng Ngao Mộc Cẩn.”

Hàn Mộ Phi có chút hồ nghi nói: “Không thể nào.”

Thanh lạc cười cười, nói: “Nghe nói Long Đế cùng Ngao Mộc Cẩn có một chân, nếu chuyện này là sự thật, vậy thì không được.”

“Như thế nào là không được?” Hàn Mộ Phi hỏi.

“Long Đế cùng Ngao Mộc Cẩn đều là cha của Ngao Bất Phạ, vậy sẽ có nhiều sòng bạc đều phải lỗ thảm, ta nghe nói gần đây có rất nhiều lão bản sòng bạc đều chuẩn bị làm việc riêng, đáng tiếc thúc thúc ta hắn đặt cược Ngao Nghịch, hai bên đều không trúng.” Thanh lạc nói.

Hàn Mộ Phi có chút ngoài ý muốn nói: “Cư nhiên có loại sự tình này, Long Đế cùng Tam trưởng lão không phải đều là hùng sao?”

Thanh lạc gật gật đầu, nói: “Đúng vậy! Nhưng mà nếu dùng Dục Thần Quả, vậy dù cho đều là hùng thì cũng có thể có con nối dõi.”

“Dục Thần Quả, đồ vật kia thập phần khó có được!” Hàn Mộ Phi nói.

Thanh Lạc gật gật đầu, nói: “Đúng vậy!” Đồ vật khó có được, dùng thứ này cũng thập phần tổn hại thân thể, muốn mượn sinh dục quả này tạo con nối dõi, tu sĩ dùng thứ này, cũng sẽ bị thiệt hại không ít tu vi cùng thọ nguyên.

……

Đuổi Thanh Lạc đi, Hàn Mộ Phi đi gặp Diệp Phàm.

Diệp Phàm chống cằm, tò mò hỏi: “Con chim béo kia là người nào?”

“Là một khách quen trong tiệm.”

Diệp Phàm lắc lắc đầu, nói: “Gia hỏa này ánh mắt chẳng ra gì! Cư nhiên nói Vân Hi lấm la lấm lét.”

Hàn Mộ Phi liếc mắt nhìn Diệp Phàm một cái, mơ hồ cảm thấy người Thanh Lạc nói lấm la lấm lét hẳn là Diệp Phàm, người thành thật kia mới là Bạch Vân Hi.

Hàn Mộ Phi mơ hồ cảm thấy Thanh Lạc vẫn là rất có ánh mắt, liếc mắt một cái đã nhìn ra được Diệp Phàm không an phận.

“Con chim béo kia nói Ngao Bất Phạ là con nối dõi của Long Đế cùng Ngao Mộc Cẩn không phải là nói bậy đi.” Diệp Phàm có chút hồ nghi nói.

Hàn Mộ Phi lắc lắc đầu, nói: “Không biết.” Thân thế Ngao Bất Phạ đã là bản án cũ năm xưa của Long tộc, cãi cọ ầm ĩ nhiều năm, nói cái gì đều có, lúc trước yên lặng mấy năm, gần đây lại bị lấy ra nói. “Ta nghe nói, Long Đế đem tuyệt kĩ tự thân đều dốc túi chỉ dạy, tu vi Ngao Bất Phạ tiến bộ thực mau.”

Diệp Phàm tràn đầy kỳ dị nói: “Long Đế cùng Tam trưởng lão quả nhiên có một chân, ta đã sớm nhìn ra hai người kia không thích hợp, ta quả nhiên tuệ nhãn như đuốc.”

Hàn Mộ Phi: “……”

“Nếu Ngao Bất Phạ là nhi tử Long Đế, vậy hắn chính là Thái Tử Long tộc, như vậy thật vinh quang.” Diệp Phàm nói.

Hàn Mộ Phi gật gật đầu, nói: “Đúng vậy.” Nếu so thân phận nhi tử của phản nghịch Long tộc thì thân phận nhi tử Long Đế cao hơn rất nhiều, nhưng Long tộc bên kia đến bây giờ cũng chưa có xác nhận.

Sau khi Diệp Phàm tới cửa hàng, đan thuật của Hàn Mộ Phi dưới sự chỉ dẫn của Diệp Phàm tiến bộ phi thường mau.

Hàn Mộ Phi cầm rất nhiều đan dược ở bên trong cửa hàng bán ra, một khi không cẩn thận liền khiến người đỏ mắt.

“Lão bản đâu, lão bản đâu……”

Một hôm mấy đại hán hùng hổ đi đến.

Hàn Mộ Phi nhìn mấy tu sĩ vào cửa, hỏi: “Các vị có chuyện gì sao?”

"Đan dược ngươi bán ra, như thế nào lại là phế đan, cư nhiên dùng phế đan lừa tiền, ngươi thèm tiền đến điên rồi sao?” Một đại hán hùng hổ nói.

Đại hán phanh một tiếng đem bình đan dược đặt ở trên bàn, Hàn Mộ Phi nhịn không được nhăn nhăn mày.

Đại hán lấy ra bình đan dược xác thật là của cửa hàng, nhưng mà đan dược trong bình đã bị đổi qua.

Diệp Phàm núp ở phía sau viện, có chút buồn bực nhíu mày, nói: “Này là ai a! Cư nhiên nói đan dược ta luyện chế là phế đan.”

Đan dược bán ra, một phần là Hàn Mộ Phi luyện chế, một phần khác là Diệp Phàm luyện chế, vì phân chia nên hình dạng bình đan dược không giống nhau, mà bình đan dược đại hán lấy ra vừa vặn là đan dược Diệp Phàm luyện chế.

Bạch Vân Hi chống cằm, thầm nghĩ: Bọn họ tựa hồ lại gặp phải ăn vạ.

Bạch Vân Hi liếc mắt nhìn Diệp Cẩm Văn một cái, có chút đồng tình nói: “Cửa hàng đan dược của các ngươi mở này này cũng không yên phận!”

“Kiếm tiên tinh không dễ dàng đâu, không phải ai cũng có bản lĩnh như nhị ca." Diệp Cẩm Văn lẩm bẩm cảm thán một tiếng.

Diệp Phàm gật gật đầu, nói: “Cũng đúng! Người tài giống như nhị ca ngươi là mấy trăm vạn năm mới được một người.”

Bạch Vân Hi liếc mắt nhìn Diệp Phàm một cái, thầm nghĩ: May mắn thiên tài như Diệp Phàm là mấy trăm vạn năm mới có một người, nếu không thiên hạ liền đại loạn.

Bạch Vân Hi liếc mắt nhìn Diệp Cẩm Văn một cái, cười cười nói: “Đối phương có thể là muốn tìm cớ đòi tiền, đừng đem sự tình nháo lớn, có thể thoái nhượng liền thoái nhượng một bước, dù sao gia hỏa này ăn xong cũng đều sẽ phải nhổ ra đủ số.”

Hắn cùng Diệp Phàm không quang minh chính đại ra tay, nhưng chờ những người này rời đi, có thể cho mấy tu sĩ này chết bất đắc kỳ tử.

Diệp Cẩm Văn đối với ý tứ của Bạch Vân Hi ngầm hiểu, gật gật đầu, nói: “Được.”

……….

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play