Lục Hữu Nhất với vẻ mặt không vui hỏi: “May đầu thì cũng chỉ là may đầu, sao ngươi lại muốn giết người?”
Cái đầu mở to hai mắt, tức giận nói: “Tiểu hữu không cần vu khống, tiểu sinh khi nào giết người?”
Lục Hữu Nhất ngạc nhiên một chút, nghi ngờ hỏi: “Ở khách sạn này đã mất tích ba nữ sinh, chẳng lẽ không phải ngươi làm?”
Cái đầu tức giận nhảy lên hai cái, lớn tiếng nói: “Tiểu tử, đừng có xem thường ta chỉ vì bề ngoài!”
Giang Lạc khoanh tay trước ngực, vuốt cằm. Vạt áo bên trái bị xé rách, để lộ ra một vùng da trắng mịn màng. Cậu đứng đó với dáng vẻ vô tình, kéo nhẹ quần áo lên, làm nổi bật thân hình thon thả của mình. Giang Lạc cong môi cười, hỏi: “Thư sinh, mỗi đêm ngươi đều tới căn phòng này tìm bà chủ à?”
Thư sinh ngơ ngác nhìn cậu, vốn là một người háo sắc, giờ phút này khuôn mặt xanh xao, nổi lên hai mảng đỏ ửng, “Đúng vậy, tiểu sinh mỗi đêm đều tới đây tìm bà chủ.”
Giang Lạc nói: “Nhưng bà chủ hình như không có ở đây.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT