Lục Hữu Nhất: “……”
Giang Lạc vừa nói xong câu này, Lục Hữu Nhất không kìm chế được mà giật mình, da đầu cậu tê dại, vuốt ve quần áo trước mặt.
Quần áo thô ráp và cứng, khi chạm vào còn có một mùi hôi khó chịu, như thể bị ẩm ướt giữa trời mưa kéo dài, lẫn vào chút mùi bùn đất nhè nhẹ.
Chắc chắn không phải là Giang Lạc.
Mồ hôi lạnh lăn dài trên trán Lục Hữu Nhất, cậu muốn buông tay ra, nhưng lại sợ làm phiền đến “người” kia: “Diệp Tầm, giữa tôi và Giang Lạc thật sự có thêm một cái gì đó không?”
“Người” mà họ vừa nhắc đến vẫn đứng yên đó, có vẻ như không nghe thấy cuộc trò chuyện của bọn họ.
Diệp Tầm hỏi: “Là thứ gì?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT