Lão nhân gia đưa cho bọn họ một tô mì phở, trong tô có hai quả trứng rán bọc bên ngoài, còn có khoai tây xào chua cay thơm phức. Giang Lạc không thấy đói bụng, nhưng vẫn thấy thèm một tô mì nước thanh đạm.
“Chỉ cần xào khoai tây thôi cũng ngon lắm,” Lục Hữu Nhất vừa ăn vừa thở dài, “Bữa ăn ở trường mình thực sự quá tệ, không biết cái thực đường đó gọi là gì nữa.”
“Trường học của chúng ta quá nghèo,” Diệp Tầm nói, “Cậu có tiền như vậy, sao không đóng góp cho trường một chút để cải thiện bữa ăn?”
“Tôi có tiền sao?” Lục Hữu Nhất ngơ ngác nhìn bọn họ, chỉ vào tay mình có ít nhất sáu cái nhãn hiệu nổi tiếng, “Tôi không biết, tôi không có hứng thú với tiền.”
Diệp Tầm: “……”
Giang Lạc: “……”
Giang Lạc suýt nữa đã nuốt nước bọt, đúng lúc quan trọng thì nhìn thấy trên bàn có hương, sắc mặt lập tức thay đổi, “Hương thay đổi rồi!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play