Giang Lạc nổi hết cả da gà, “Đặt minh tệ trong WC có ý gì không?”  
“Chắc chắn không phải chủ khách sạn làm,” Lục Hữu Nhất vừa chạy đến bồn rửa tay vừa lẩm bẩm khó hiểu, “Minh tệ mà bỏ trong bồn cầu… thật là đỉnh luôn. Nhà vệ sinh đã ẩm ướt, âm khí nhiều sẵn rồi, bồn cầu lại càng dơ. Để minh tệ vào đấy, hoặc là muốn xua đuổi vận may của mình, hoặc là muốn người khác gặp xui.”  
“Khách sạn 129 này từ năm ngoái bắt đầu làm ăn bết bát, liệu có liên quan đến vụ này không?” Giang Lạc suy đoán.  
“Cũng có thể lắm,” Lục Hữu Nhất đồng tình ngay, “Mai tụi mình thử kiểm tra xem các phòng khác có ai giấu minh tệ trong bồn cầu nữa không.”  
Sau khi dọa nhau một chập, Lục Hữu Nhất rửa tay xong rồi cùng Giang Lạc bước ra ngoài. Vẫn còn hơi run, cậu vừa đi vừa rì rầm hỏi:  
“Cậu nghĩ thứ dơ bẩn ở đây là gì?”  
Giang Lạc bật cười: “Cậu còn không biết thì làm sao tôi biết được?”  

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play