Cậu ăn xong rồi, trong khi hai người kia vẫn chưa no. Lục Hữu Nhất nhìn cậu với vẻ khó chịu, “Giang Lạc, sao cậu ăn nhanh thế?”
Giang Lạc giơ ba ngón tay lên, “Ba chén.”
Diệp Tầm từ bát cơm ngẩng đầu hỏi, “Cậu có no không?”
Giang Lạc gật đầu.
Diệp Tầm đưa con thỏ bông trong lòng ngực cho cậu, “Cậu giúp tớ ôm Tiểu Phấn một lát nhé.”
Con thỏ màu hồng trông như món đồ chơi mà những đứa trẻ ba tuổi thích nhất, có kích thước nhỏ hơn một người trưởng thành. Giang Lạc nhận lấy thú bông ôm vào lòng, rồi nhớ đến việc mình đã lừa lão bản, bèn đùa: “Có cần chú ý điều gì không?”
“Ân?” Diệp Tầm chợt nhớ ra điều gì, ngẩng đầu nói, “Không được cho Tiểu Phấn ăn bất cứ thứ gì.”
Thú bông thì làm sao có thể ăn được chứ, Giang Lạc hơi ngạc nhiên gật đầu, rồi vẫy vẫy con thỏ bông trước mặt Diệp Tầm, “Biết rồi.”
Một lúc sau, bà cố ôm cháu trai cũng đến ăn cơm. Giang Lạc liếc nhìn, thấy đứa trẻ đang ngồi ở bàn, từng miếng từng miếng ăn trứng gà, trông có vẻ tham ăn, mặt mũi dính đầy lòng trắng trứng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT