Cậu đã học thiết kế nhiều năm nhưng chưa từng thấy loại giấy này.
Phùng Lệ nói: “Đây là giấy vẽ làm từ da người.”
Mọi người đều ngạc nhiên, Hoàng Ngọc Lan tay run lẩy bẩy, “Giấy vẽ từ da người?”
Ba mẹ con Kha Hạc Đường sắc mặt tái nhợt, hoảng sợ đến mức toàn thân phát run. Không thể nào tin được gia đình mình lại treo một bức họa được làm từ da người!
Phùng Lệ nhìn về phía bàn làm việc, nơi có một đồng tiền được đặt trang trọng, “Cái đồng tiền này để ở đây từ khi nào?”
“Hai, hai tháng trước,” Kha Hạc Đường mặt mày như giấy, sợ hãi đáp, “Đây là tôi mang về. Cha tôi từ trước đến nay rất thích đồ cổ và thi họa, chúng tôi thường có ý thức mua về những thứ này.”
Phùng Lệ tiến lại gần bàn, cúi đầu nhìn đồng tiền, giọng điệu lạnh nhạt, “Nếu đây là đồng tiền truyền gia, đương nhiên có thể bày ra, còn có tác dụng trấn trạch. Nhưng nếu đồng tiền này có lai lịch không rõ, nó có thể dễ dàng mang theo những điều không sạch sẽ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play