Tinh dịch bắn vào trong, Lật Thế chảy đầy mồ hôi lạnh, ôm bụng quỳ lên đất, Bạch Giang Xuyên ôm cô, hôn cô từ phía sau.
“Sướng quá Lật Thế, lỗ nhỏ kẹp chặt quá.”
“Đi ra ngoài, lấy tinh dịch ra đi!”
Hắn không nghe theo mà cọ cọ lên mặt cô: “Rót ở bên trong thì có sao, không chừng sẽ có con tinh trùng nào mạnh mẽ khiến em có thể mang thai.”
“Cút đi!” Cô khóc lóc giãy giụa, Bạch Giang Xuyên thấy cô phản kháng, ngừng lại.
Gậy thịt còn cắm trong cơ thể cô, hưng phấn nhảy lên, cô không ngừng khóc, đầu tựa lên lan can trước mặt, trông cực kỳ đáng thương.
“Bin yeutruyen.net Laden!”
Bạch Giang Xuyên quát ra bên ngoài.
Không lâu sau, nó ngậm chìa khóa trong miệng, hưng phấn lắc qua lắc lại, đi đến nhả chìa khóa lên tay hắn.
Bạch Giang Xuyên ôm cô đi tắm, móc tinh dịch ra, đặt cô nằm trên giường nghỉ ngơi thoải mái, kết quả nằm mơ cũng không thành thật, khóc thảm thiết hơn bao giờ hết, cứ nhắc đến mẹ mãi thôi.
Trước nay hắn chưa từng cảm thấy người nhà quan trọng bao nhiêu, có cũng được không có cũng được, đương nhiên cũng không hiểu cảm xúc hiện tại của cô, Bạch Giang Xuyên muốn mang cô xa chạy cao bay, sau đó sống ở bên cô cả đời.
Mơ mộng nghe có vẻ buồn cười nhưng hắn đã chuẩn bị tốt rồi, hai người một chó, hắn chỉ nghĩ thôi cũng thấy vui rồi.
e b o o k t r u y e n . n e t
Nhưng Lật Thế vẫn muốn rời khỏi hắn.
Vừa mới tỉnh ngủ, mặc áo sơmi của hắn là đã chạy, nếu không phải hắn đang nấu cơm trong phòng bếp lầu một thì bây giờ yeutruyen.net đã chạy mất rồi, hắn tức giận cầm xẻng cơm đuổi theo cô, Lật Thế ngã ôm đầu ở bậc cầu thang.
“Em còn muốn chạy đi đâu!? Ở dưới mí mắt tôi mà còn dám chạy, có phải em đủ lông đủ cánh rồi hay không?”
Cô không rên một tiếng, chỉ chờ cái xẻng cơm trong tay hắn đập lên đầu cô, nhưng cơn đau trong dự đoán lại không xuất hiện, Bạch Giang Xuyên tức đỏ mắt, mặc một bộ tạp dề không hợp mắt miếng nào, đứng im ở đó, hắn như bắt quả tang vợ ngoại tình vậy.
“Mẹ nó, lên lầu phát ngốc cho ông đây đi, bằng không hôm nay em đừng nghĩ tới việc ăn cơm!”
Cô vừa định đứng dậy, cửa lớn đã bị đập mạnh, Bạch Giang Xuyên tưởng Bạch Thanh tới, vội vàng bế cô chuẩn bị lên lầu, Bin Laden hung ác sủa về phía cửa, ngoài cửa truyền đến một giọng lạ.
“Lật Thế! Lật Thế! Có phải em ở bên trong không?”
“Thằng chó nào vậy?” Bạch Giang Xuyên nổi giận nhìn cô.
Vừa nghe giọng là biết Trình Tịnh, có vẻ thấy cô không ở nhà anh ta nên gấp gáp đi tìm người, thật là kỳ quái, anh ta lại nghĩ đến nhà của Bạch Giang Xuyên trước tiên.
“Bỏ tôi xuống!”
“Mẹ nó, tôi phải nhanh chân xem là thằng chó nào!”
Hắn hùng hồn bước xuống dưới lầu, Lật Thế vội vàng đuổi theo, thấy hắn mở cửa muốn đánh người.
“Mẹ nó, mày là đứa mang cô ấy đi phải không?! Phụ nữ của ông đây mà cũng dám động!” Hắn tức đế mất trí, trực tiếp giơ nắm đấm lên, Trình Tịnh tránh thoát, không ngờ sau đó Lật Thế lại ném một chiếc dép lê lên đầu Bạch Giang Xuyên.
“Anh phát điên gì vậy, không cho phép động vào anh ấy!”
Hắn đột nhiên đi lên phía trước, tay vươn ra, Trình Tịnh lui về sau một bước.
“Hay, hay lắm!”