Ngoan ngoãn trở thành chó ngoan phục vụ dưới háng hắn.
Bạch Giang Xuyên hưởng thụ miệng cô phục vụ, tuy rằng không sướng bằng thao phía dưới, nhưng được độ ấm trong khoan miệng cũng không kém, nước miếng liếm ướt côn thịt, so với phía dưới còn nhiều nước hơn.
Vỗ đầu cô nói, "Không biết dùng đầu lưỡi sao? Liếm nó, cắm trong miệng còn chưa đủ sâu. Em phải học cách hầu hạ nó cho tôi."
"Ưm, ưm chủ nhân."
Côn thịt bị cô ăn dính đầy nước miếng óng ánh, vươn đầu liễm liếm quanh gân xanh, vài giọt tinh dịch chảy ra từ mã mắt được cô nuốt xuống, dù sao đều phải ăn hết, cô cũng không muốn ôm bất kì hy vọng gì.
Côn thịt được cô chứa trong miệng thoải mái đến rạo rực, Bạch Giang Xuyên không nhịn được đem đầu cô kéo xuống nuốt vào toàn bộ côn thịt, Lật Thế bất ngờ không tìm đề phòng, da dày đau xót muốn nôn hết ra.
"Con mẹ nó! Thật thoái mái, thích ăn côn thịt lắm đúng không? Mau ăn hết đi!"
Cơ hồ đem nguyên cây xuyên vào, Lật Thế khó chịu trở mặt khinh bỉ, hắn lại làm như không thấy, tiếng cười như ma quỷ, cổ họng Lật Thế bị đâm chọc đến biến dạng.
"Tê."
Bạch Giang Xuyên đúng lúc đem cô buôn ra, Lật Thế quỳ rạp trên mặt đất ho khan, trong miệng truyền đến mùi máu tươi nồng đậm, cổ họng đau rát, chỉcần cô nói chuyện miêng như bị xé rách truyền đến đau đớn.
"Quỳ lên, liếm tiếp!"
Lật Thế không bằng lòng, kiềm nén đau đớn, tiếng khóc cũng không phát ra.
Bạch Giang Xuyên kéo tóc cô lên, hai ngón tay cưỡng ép mở miệng, chuẩn bị đem côn thịt nhét vào lần nữa.
Lần này cô bắt đầu phản kháng, không nói cũng không khóc, hai chân giãy dụa lung tung đá hắn, hành động biểu đạt cô kháng cự.
"Tôi cho em phản kháng sao?"
Bàn tay từ trên hung hăng giáng xuống mặt cô, đem cô đánh ngã trên mặt đất.
"Đứng lên, liếm cho tôi."
Cô bụm mặt, ngoài đau đớn đến chết lặng đã không còn cảm giác được bất kì thứ gì, hai mắt vô thần, cơ thể quỳ trên đất không động đậy.
Bạch Giang Xuyên vươn tay nắm tóc cô, Lật Thế mãnh liệt né tránh, cả người nương theo vách tường đứng lên.
Nam nhân nhanh tay lẹ mắt ôm thắt lưng cô, kinh hãi ban đầu rất nhanh liền biến thành phẫn nộ, bắt lấy tóc cô, hướng trên mặt đất đập xuống.
"Dám phản kháng? Ai cho em lá gan đó? Không muốn sống nữa? Muốn tôi cho em nếm thử cảm giác sống không bằng chết, phải không!"
Lật Thế đau đớn chỉ có khóc, nói không nên lời, yeutruyen.net đột nhiên bị hắn nắm tóc lôi ra bên ngoài, hai tay chặt chẽ nắm lấy cửa phòng tắm, Bạch Giang Xuyên liền vươn chân đạp lên bụng cô.
"A......." Vẻ mặt Lật Thế đau đớn đến dữ tợn.
Hắn tiện tay mặc thêm chiếc áo dài màu xám, đem cả người trần trụi của Lật Thế kéo ra khỏi phòng tắm.
Cô giãy dụa không ngừng, da đầu bị kéo đến xuất huyết.
"Bin Laden."
Vài tiếng chó sủa vang lên khiến cô sợ tới cả người run rẩy, thẩm chí đoán được hắn muốn làm cái gì.
"Huhu. . . . huhu Bạch Giang Xuyên! Hức. . . . yeutruyen.net hức."
Không quan tâm tiếng khóc của cô, cứng rắn nắm lấy tóc đem cô quăng vào trong lồng chó.
"Không cần, Bạch Giang Xuyên! Không cần đem tôi nhốt lại, huhu tôi sợ chó!" Lật Thế hô to như xé rách cổ họng, nắm thanh sắc trong lồng, dùng hết khí lực muốn ra ngoài.
Ngoài kia con Bin Laden vươn đầu lưỡi hà hơi thật dài, ánh mắt súc sinh âm u nhìn chằm chằm cô.
"Không.....Khônggggg!"