"Có lẽ vậy!" Diệp Thiên cười cười.
Hắn thông qua thiên phú Sao Chép quan sát thiên phú của Trương Bảo, mặc dù mạnh hơn hắn rất nhiều, nhưng cũng chỉ là thiên phú Thấp mà thôi, bằng vào loại thiên phú này muốn trở thành Võ Giả là có hi vọng, nhưng không biết được sẽ tốn bao nhiêu thời gian và tài nguyên, mà Trương Bảo lại không phải là đệ tử đại gia tộc, chỉ là con cái của một gia đình phổ thông, căn bản không có năng lực cung cấp đầy đủ thời gian và tài nguyên cho Trương Bảo tu luyện.
Kết cục của Trương Bảo nhiều lắm chỉ là võ đồ, sau đó tìm một công việc ổn định để làm rồi chờ chết, hoặc là chết ở bên trong một trận thú triều nào đó trong tương lai.
"Trương Bảo, người có thiên phú nhất ở học viện của chúng ta là ai vậy?" Diệp Thiên nhỏ giọng hỏi.
Hắn chỉ mới gia nhập vào học viện mười ngày thời gian, mà Trương Bảo đã gia nhập hơn một tháng, hơn nữa Trương Bảo cũng rất nhiệt tình, có quan hệ tốt với rất nhiều người, cho nên khẳng định sẽ biết được nhiều tin tức hơn.
"Có thiên phú nhất?" Trương Bảo không biết Diệp Thiên muốn biết chuyện này để làm cái gì, thế nhưng vẫn nói ra: "Thiên phú đều là chuyện bí ẩn, sẽ không có ai tiết lộ, thế nhưng từ tiến độ tu luyện là có thể nhìn ra, học viện thứ năm của chúng ta ở căn cứ Lâm Hải cũng không phải là học viện gì lớn, những người có thiên phú cao đều đi đến học viện đệ nhất, bất quá học viện của chúng ta đúng là có một thiên tài."
"Người nào?" Diệp Thiên hiếu kỳ hỏi.
"Trần Đông!" Trương Bảo thần thần bí bí nói: "Trần Đông cũng được sinh ra trong một gia đình bình thường, cha mẹ là người bình thường, vào một tháng trước hắn đã gia nhập vào học viện thứ năm, chỉ trong vẻn vẹn nửa tháng thời gian, hắn liền trở thành võ đồ, sau đó được viện trưởng thu làm đồ đệ, Trần Đông bây giờ cũng không cần phải tu luyện cùng một chỗ với chúng ta nữa, mà được viện trưởng tự mình dạy bảo."
Xoẹt! Bên trong ánh mắt của Diệp Thiên đột nhiên lấp lóe quang mang kích động, hắn có thể khẳng định, thiên phú của Trần Đông tuyệt đối sẽ không tệ, nếu không sẽ không được viện trưởng của học viện thứ năm thu làm đồ đệ.
Phải biết rằng, viện trưởng của học viện thứ năm thế nhưng chính là Tinh Anh Võ Giả đỉnh phong, có thực lực vượt xa Võ Giả đỉnh phong bình thường, mà Võ Giả phổ thông ở trong mắt của viện trưởng cũng chỉ là giun dế.
Tại căn cứ Lâm Hải, viện trưởng của học viện thứ năm tất nhiên là đại nhân vật đỉnh tiêm, nếu chỉ là thiên phú Sơ đẳng khẳng định sẽ không được viện trưởng coi trọng, có thể được viện trưởng coi trọng tối thiểu nhất phải là thiên phú Trung đẳng.
Bởi vì chỉ có thiên phú Trung đẳng mới chắc chắn trở thành Tinh Anh Võ Giả, mới có hi vọng trở thành Đại Võ Giả.
"Làm như thế nào mới có thể tiếp xúc với Trần Đông đây?" Diệp Thiên tự hỏi.
Vào đúng lúc này, một trận tiếng ồn ào truyền đến.
"Trần Đông đã đến!"
"Trời ạ, Trần Đông được viện trưởng đại nhân thu làm đệ tử dĩ nhiên lại xuất hiện ở sân luyện võ số 3 của chúng ta."
"Hắn không phải là được viện trưởng tự mình dạy bảo hay sao? Tại sao lại đến sân luyện võ của chúng ta?"
Ánh mắt của những học viên nhìn về phía Trần Đông đều là hâm mộ hoặc là ghen ghét, dù sao thì đây cũng là một cái thời đại coi trọng thiên phú, mà Trần Đông lại là một nhân vật mà dùng cả đời bọn hắn cũng không có cách nào với tới.
Diệp Thiên lúc này tự nhiên cũng chú ý tới Trần Đông, chậm rãi đi tới gần. Ở trong tình huống người khác không chú ý, hắn đã tiếp cận đến vị trí 3 mét gần Trần Đông, sau đó trong nháy mắt mở ra thiên phú Sao Chép.
—— ——
Nhân loại: Trần Đông
Thiên phú tu luyện: Trung đẳng
—— ——
"Quả nhiên là thiên phú Trung đẳng!" Diệp Thiên ngăn chặn sự hưng phấn trong lòng, ánh mắt lấp lóe, âm thầm chuẩn bị kế hoạch.
"Trần Đông, nghe nói ngươi được viện trưởng thu làm đồ đệ, thực lực của ngươi bây giờ đã đạt đến tầng thứ gì?" Một học viên sùng bái nhìn Trần Đông, hỏi.
"Ta đã nắm giữ lực lượng 200 cân!" Trần Đông ngẩng đầu dương dương đắc ý.
Hít hà!!!! Bốn phía hít một ngụm khí lạnh!
Trở thành võ đồ chỉ cần nắm giữ lực lượng 100 cân là có thể, mà Trần Đông vừa mới trở thành võ đồ không bao lâu a, dĩ nhiên đã nắm giữ lực lượng 200 cân, dựa theo dạng tốc độ này, Trần Đông chẳng phải là rất nhanh liền có thể trở thành Võ Giả hay sao?
"Khoe khoang." Diệp Thiên rốt cục cũng biết rõ Trần Đông tại sao lại tới nơi này, hiển nhiên Trần Đông sau khi tu luyện được một chút thành tích liền không nhịn nổi muốn ra ngoài khoe khoang, cùng một dạng với nhà giàu mới nổi!
"Trần Đông, có thể kí tên cho ta một cái hay không?"
Từng học viên lấy ra giấy và bút, hi vọng Trần Đông có thể kí tên cho một cái, được Võ Giả tương lai kí tên, cũng là một loại vinh quang, nếu sau này Trần Đông có thể trở thành Tinh Anh Võ Giả giống như viện trưởng, nói không chừng một chữ ký như vậy bán đi cũng đủ tiền sinh hoạt trong vài tháng.
"Tốt tốt tốt, ta sẽ kí tên cho các ngươi!" Trần Đông có chút lâng lâng, kí tên cho từng học viên một.
Diệp Thiên cũng chen vào, nhưng hắn không phải muốn ký tên, mà là muốn sao chép thiên phú.
"Chạm được rồi!" Diệp Thiên trong nháy mắt chạm vào tay trái của Trần Đông, liền sao chép thiên phú tu luyện của Trần Đông, sau đó nhanh chóng thu cánh tay về.
Toàn bộ quá trình hoàn toàn không gây nên sự chú ý của những người khác, dù sao thì ở dưới loại tình huống này, đυ.ng phải thân thể của Trần Đông là một chuyện quá bình thường.
"Thiên phú tu luyện Trung đẳng đã sao chép thành công, có muốn dung hợp hay không?"
Diệp Thiên vào cái thời điểm này cũng không dám dung hợp, bởi vì hắn không biết sau khi dung hợp sẽ có phản ứng gì, tốt nhất là nên tiến hành dung hợp ở một địa phương không có ai.
Học viện có chế độ quản lý rất lỏng lẻo, hoàn toàn không thèm để ý đến việc học viên có đi học hay không, coi như không đến học viện cũng không bị phạt.
Trên thực tế, một khi học xong Luyện Thể Quyết, các học viên trên cơ bản đều sẽ tự động tu luyện, dù sao thì những huấn luyện viên ở học viện cũng không có nhiều thời gian rỗi như vậy để đi dạy học viên tu luyện.
Đây chính là hiện trạng của học viện thứ năm, nếu như ở học viện đệ nhất thì sẽ có sự khác nhau rất lớn. Nói đúng ra, học viện đệ nhất mới là học viện chân chính, những học viện khác bất quá chỉ là một cái võ quán to lớn hơn mà thôi.
Về đến nhà, em gái Diệp Vũ đang đọc sách học tập kiến thức võ đạo, những quyển sách này là do cha mẹ lưu lại, Diệp Vũ vào thời điểm không có việc gì sẽ đọc qua một chút, làm tốt chuẩn bị luyện võ vào 2 năm sau.
Diệp Thiên đi vào phòng ngủ, khóa kỹ cửa phòng.
"Dung hợp!"
Oanh!!!! Một cỗ lực lượng không hiểu tác động lên trên người của Diệp Thiên, lan toả ra toàn bộ cơ thể.
Đau nhức! Thống khổ vô biên tràn vào tâm trí, toàn bộ thân thể phảng phất như là muốn nổ tung.
"Trời ạ, không ngờ được dung hợp thiên phú lại đau đớn như vậy!" Diệp Thiên âm thầm rêи ɾỉ.
Bất quá cho dù biết rõ là thống khổ như vậy, hắn cũng sẽ không có một chút do dự tiến hành dung hợp, đây chính là quá trình nghịch thiên cải biến thiên phú a, giống như đầu thai hoán cốt a, đau nhức một chút thì tính là cái gì!