"Đó mới là mục tiêu của Diệp Thiên a!" Nhạc Linh hướng ánh mắt nhìn lên trên trời, nơi đó là chiến trường giữa Vân Mộng Ly cùng với Vương Thú vô địch.

"Đi trợ giúp những địa phương khác đi!" Diệp Thiên vỗ vỗ vào bả vai của Nhạc Linh, nói ra.

"Ừm!" Nhạc Linh lấy lại tinh thần, gật gật đầu.

Vù vù!! Thân hình của hai người khẽ động, di chuyển đến địa phương khác, trợ giúp những Võ Giả khác đánh gϊếŧ hung thú.

Mà ở giữa không trung.

Trận chiến đấu giữa Vân Mộng Ly cùng với Vương Thú vô địch cũng đã sắp chuẩn bị kết thúc.

Vào lúc này, Vân Mộng Ly cùng với Vương Thú vô địch đều đã bị thương, nhưng thần sắc của Vân Mộng Ly vẫn một mực mười phần đạm mạc, ngược lại thì con Vương Thú vô địch này lại có một chút gấp gáp.

"Lui lại, ta có thể tha mạng cho ngươi, nếu không hôm nay ngươi sẽ phải chết!" Vân Mộng Ly uy hϊếp.
Vương Thú vô địch làm sao có thể nhận thua, hơn nữa hiện tại nó đang đánh ngang tay cùng với Vân Mộng Ly, không có khả năng nhận thua.

Nhưng đột nhiên, Vân Mộng Ly lấy ra một kiện đồ vật, thần sắc của Vương Thú vô địch liền biến đổi.

Đó chính là một cây cung! Một cây trường cung màu vàng, ẩn chứa từng đạo từng đạo đường vân thần bí, tràn đầy uy nghiêm vô thượng.

Vương Thú vô địch không nhận ra được cây cung này, nhưng lại từ phía trên cây cung cảm thụ được uy hϊếp trí mạng.

Nếu như vào lúc bình thường, nếu gặp phải địch nhân như vậy, nó nhất định sẽ trốn. Nhưng hiện tại nó không dám chạy trốn, nếu nó chạy trốn, vị tồn tại kia sẽ không buông tha cho nó.

"Rống!!!!" Vương Thú vô địch điên cuồng rống lên, khí huyết toàn thân quay cuồng.

Nó đang thúc giục lực lượng huyết mạch của bản thân, khí tức bỗng nhiên tăng vọt.
Nó, đã liều mạng!

"Đáng chết, đám hung thú này phát điên hết rồi!" Vân Mộng Ly giận dữ.

Ở dưới sự bất đắc dĩ, hắn không thể không sử dụng cây cung này. Cây cung này chính là Nguyên binh Đỉnh cấp, cũng được gọi với một cái tên khác là Thần binh, mà Thần binh cũng chia thành Thần binh hạ phẩm, Thần binh trung phẩm cùng với Thần binh thượng phẩm, trong truyền thuyết còn có cả Thần binh cực phẩm.

Nhưng mà, lấy tu vi của gã muốn thôi động Thần binh hạ phẩm cũng tương đối miễn cưỡng, mà cây cung này lại là Thần binh trung phẩm, một khi thôi động cây trường cung màu vàng này, gã sẽ bị suy yếu trong vài ngày.

Nếu không phải là ở trong tình huống đặc thù, gã cũng không muốn vận dụng trường cung màu vàng.

Nhưng Vương Thú vô địch lại tình nguyện chiến đến chết cũng không chịu rút lui, hắn cũng chỉ có thể chịu hậu quả suy yếu mấy ngày, thôi động cây trường cung màu vàng chém gϊếŧ Vương Thú vô địch.
"Chết đi!" Vân Mộng Ly đem nguyên lực toàn thân, khí huyết cùng với một bộ phận sinh cơ trút vào vào bên trong trường cung, cưỡng ép thôi động trường cung.

Có một mũi tên màu vàng bay ra, phảng phất như có thể xuyên thấu không gian, cho dù tốc độ của Vương Thú vô địch có nhanh cỡ nào, phản ứng có linh mẫn cỡ nào, nó cũng không có cách nào tránh thoát khỏi mũi tên màu vàng này.

Phốc một tiếng! Mũi tên màu vàng xuyên thấu qua mi tâm của Vương Thú vô địch, triệt để xoắn nát đại não của Vương Thú vô địch.

Coi như là Vương Thú vô địch, đại não bị xoắn nát, cũng chết đến mức không thể chết lại. Vương Thú vô địch chết trận, thi thể rơi xuống phía dưới.

Vân Mộng Ly muốn thu lấy thi thể của Vương Thú vô địch, nhưng thân thể quá hư nhược, ngay cả việc duy trì phi hành cũng có một chút miễn cưỡng.....ở dưới sự bất đắc dĩ, gã đành bay vào Đại căn cứ Ma Hải, bắt đầu chữa thương.

Ầm!!!! Thi thể của Vương Thú Viên Hầu vô địch rơi xuống mặt đất, hấp dẫn lực chú ý của vô số người cùng với hung thú.

"Vương Thú vô địch đã bị gϊếŧ?" Diệp Thiên nhìn thấy được thi thể của con Viên Hầu, lập tức kinh hãi.

Đều là Vương Cấp vô địch, Vân Mộng Ly dĩ nhiên lại có thể chém gϊếŧ được con Vương Thú Viên Hầu vô địch này, quả thực là nằm ngoài dự đoán của Diệp Thiên.

Nhưng đây dù sao cũng là chuyện tốt!

"Ha ha ha, lão tổ Vân gia của chúng ta đã chém gϊếŧ Vương Thú vô địch, lão tổ đã truyền âm cho ta, chờ đợi lão tổ nghỉ ngơi một hồi, sẽ tiếp tục xuất thủ chém gϊếŧ nhóm Vương thú!" Một vị Vương Cấp Vân gia hưng phấn nói.

Khí thế của đám Võ Giả toàn trường sôi trào, sức chiến đấu dĩ nhiên tăng vọt lên một đoạn, mà đám hung thú bởi vì mất đi Vương Thú vô địch, bắt đầu sụp đổ.

Nửa tiếng sau, Vân Mộng Ly bay ra từ bên trong căn cứ, lần thứ hai gia nhập vào chiến trường.

Rất nhanh, từng con Vương thú chết ở trong tay của Vân Mộng Ly. Đám hung thú triệt để sụp đổ chạy trốn, đám Võ Giả truy sát một đường, thẳng đến khi truy sát được 3 vạn cây số mới đình chỉ truy sát.

Tiếp theo chính là quá trình quét dọn chiến trường.

Mà đám người lại không biết là, Diệp Thiên lại lén lút nhích tới gần thi thể của Vương Thú vô địch.

Vào thời điểm tiếp cận Vương Thú vô địch đại khái 1000 mét, thiên phú Sao Chép của Diệp Thiên liền bao trùm đối phương, kiểm tra tình huống thiên phú của con Vương Thú vô địch này.

—— ——

Chủng loại: Kim Linh Viên Hầu

Thiên phú huyết mạch: Siêu phàm

Thiên phú phòng ngự: Trung đẳng

Thiên phú lực lượng: Trung đẳng

Thiên phú tốc độ: Trung đẳng

Thiên phú chuyển di linh hồn: Cao đẳng

—— ——

"Thiên phú chuyển di linh hồn???" Đây là lần đầu tiên Diệp Thiên nhìn thấy loại thiên phú này, lập tức cảm thấy vô cùng hiếu kỳ cùng với hứng thú.

"Sao chép!" Diệp Thiên vụиɠ ŧяộʍ sao chép loại thiên phú này, sau khi trở về dung hợp liền biết nó là cái gì. Về phần những loại thiên phú khác, hắn cũng không sao chép, bởi vì những loại thiên phú còn lại này quá bình thường.

"Con Kim Linh Viên Hầu này cũng không có thiên phú quá nghịch thiên, tu vi có lẽ đã đạt đến Vương thú đỉnh phong, nhưng ngay cả một thiên phú loại hình công kích Cao đẳng đều không có, coi như là Vương Thú vô địch, cũng tương đối nhỏ yếu bên trong các Vương Thú vô địch." Diệp Thiên phán đoán, sau đó hắn cũng bắt đầu quét dọn chiến trường.

Ba ngày sau, chiến trường được quét dọn xong, Diệp Thiên trở về nhà, mà Nhạc Linh cũng đã dẫn Diệp Vũ trở về.

Ban đêm, Diệp Thiên rốt cục cũng có thời gian nhàn rỗi, lúc này mới nhớ tới thiên phú chuyển di linh hồn Cao đẳng mà hắn mới sao chép được.

"Dung hợp!" Diệp Thiên động tâm niệm.

Oanh!!!! Quá trình thuế biến linh hồn kinh khủng bắt đầu.

Vào giờ khắc này, Diệp Thiên có cảm giác linh hồn bản thân phảng phất như bị một cỗ năng lượng không hiểu nhào nặn qua lại tiến hành cải tạo, hết sức thống khổ, loại thống khổ này không giống như nhục thân thống khổ, mà là một loại thống khổ không có cách nào nói rõ.

Vô cùng khó chịu, nhưng Diệp Thiên chỉ có thể chịu đựng, hơn nữa còn cắn răng không để phát ra thanh âm, để tránh đánh thức Diệp Vũ.

10 phút trôi qua, quá trình dung hợp kết thúc, Diệp Thiên đã thành công dung hợp thiên phú chuyển di linh hồn Cao đẳng.

Hắn vô thức nhìn tình huống thiên phú một chút, liền nhìn thấy được thiên phú mà hắn mới dung hợp: [thiên phú chuyển di linh hồn: Cao đẳng]

"Linh hồn chuyển di, chẳng lẽ là có thể chuyển dời linh hồn bản thân đến một địa phương khác hoặc là lên bên trên đồ vật?" Diệp Thiên suy đoán.
 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play