Ngay sau đó lại cười chế nhạo, “Hiện tại anh ta không chỉ sự nghiệp phất lên, mà còn cặp kè với đại gia nữa. Hướng Vũ Hàm là “208” lão làng, đứng vững ở vị trí hàng đầu trong giới giải trí nhiều năm như vậy, dưới trướng có hơn mười công ty, là đại gia thực sự, còn giàu hơn cả một số cậu ấm cô chiêu hào môn chỉ có cái mã bề ngoài. Huống chi, cô ta còn có thể mang đến cho anh ta các mối quan hệ và nguồn lực.”
Diệp Anh im lặng không nói, từ từ uống cháo.
Ngô Hiểu Lê cười lạnh: “Thật là một người đàn ông toan tính, giẫm đạp lên phụ nữ để leo lên.”
Diệp Anh nhàn nhạt cong môi, “Đừng nhắc đến anh ta nữa, mất hứng.”
Nghỉ ngơi một ngày, Diệp Anh cảm thấy khá hơn nhiều. Nhân lúc chủ nhật không phải đi làm, cô vội vàng đến cửa hàng SK để trả lại chiếc vòng cổ. Cô sợ để lâu sẽ khó thương lượng.
Trong cửa hàng, nhân viên bán hàng thấy Diệp Anh đến, vô cùng lịch sự, quản lý cửa hàng lập tức bước lên đón tiếp.
“Chào cô, Diệp tiểu thư, hôm nay cô đến để chọn mua sản phẩm ạ?” Quản lý chắp hai tay trước bụng, cúi người mỉm cười hỏi.
“Không phải, là món quà tặng này.” Diệp Anh xách túi trên tay lên, “Tôi muốn trả lại cho các anh.”
Quản lý lộ vẻ kinh ngạc, ngay sau đó vẫn mỉm cười như thường nói: “Đây là quà tặng, không mất tiền, sao cô lại muốn trả ạ?”
“Món quà tặng này giá trị không nhỏ, chắc hẳn chi phí đã được tính vào bộ trang sức kia rồi.” Diệp Anh nói, “Tôi trả lại quà tặng, trừ vào giá tiền của sản phẩm chính.”
Quản lý vừa kinh ngạc vừa cố gắng giữ nụ cười, “Nhưng Chu tiên sinh đã thanh toán rồi ạ. Đây là quà tặng, chúng tôi chưa từng có thao tác không nhận quà tặng, trừ vào tiền hàng. Hơn nữa, số tiền đã được chuyển thẳng vào tài khoản của công ty mẹ, nếu muốn hoàn trả, phải trải qua nhiều bước phê duyệt.”
Diệp Anh đặt túi xách lên quầy, nói bằng giọng dịu dàng nhưng lời lẽ lại rất cứng rắn: “Nếu các anh không giải quyết được, thì bảo giám đốc hôm đó ra gặp tôi.”
“…” Trong lòng quản lý xoay chuyển ngàn vạn suy nghĩ, cuối cùng vẫn mỉm cười nói: “Vậy xin mời cô vào phòng khách quý nghỉ ngơi một lát, tôi sẽ báo ngay cho giám đốc.”