Ta nhân lúc hỗn loạn dẫn theo sư đệ sư muội chạy trốn.

Không sợ chết là một chuyện, nhưng nếu có thể sống thì ai lại muốn chết?

Muốn chết cũng phải để kẻ thù chết trước.

Bích Nhãn Toan Nghê thú cũng không đi xa, chỉ ghé vào bên khe suối ngủ gật.

Chúng ta cưỡi nó một đường chạy khỏi Kiếm Tông, chuẩn bị tìm một nơi thanh tĩnh để chữa trị vết thương.

Bây giờ chúng ta đã đắc tội hết với cả hai đạo chính tà, Cửu Châu Lục Địa khó tìm được chỗ dung thân.

Ngoại trừ một nơi, Ma Vực.



Màn sương đen của Ma Vực đã lan ra khu rừng xung quanh.

Hoa cỏ khô héo, lá cây tàn lụi, khu rừng yên tĩnh giống như chết, thậm chí nửa tiếng côn trùng kêu cũng không có.

Ta cau mày.

Chỉ sợ việc này có liên quan tới chuyện lần trước ta chưa phong ấn hoàn toàn.

Nói đến cũng buồn cười, năm đó ta một mình bước vào Ma Vực, vốn là ôm lòng quyết tâm muốn chết.

Bởi vì muốn phong ấn hoàn toàn, Kiếm Chủ cần phải moi tim lấy máu.

Ta không giỏi nói lời tạm biệt ủy mị, cho nên cố tình giấu chuyện này, chỉ cười nói đi một lát sẽ trở lại, không ngờ lại khiến phụ thân kiêng kỵ, khi ta vừa tạo thành phong ấn, còn chưa kịp moi tim, ông ta đã đóng giả thành kiếm sĩ đành lén, khiến ta trọng thương rơi xuống Ma Vực.

Bây giờ kiếm Hàm Sương đã gãy, ta không còn là Kiếm Chủ nữa.

Theo vầng hào quang chói mắt biến mất, còn có trách nhiệm cứu vớt chúng sinh luôn đặt trên vai ta cũng không còn.

Sương đen của Ma Vực tùy tiện liên miên không dứt, trong chính đạo của Cửu Châu lại không có người nào đến kiểm tra.

Không biết là quá tin tưởng vào phong ấn của ta, hay là trăm năm qua đã sống quá mức an nhàn, buông lỏng cảnh giác.

Dù thế nào đi nữa, bọn họ đã luôn thích đem an nguy của Cửu Châu, đại nghĩa thiên hạ treo ở trên miệng, chút chuyện còn lại này cứ để bọn họ tự lo liệu đi.

Dù sao thì bọn họ cũng đã có Kiếm Chủ mới, còn là hai vị.

Để xem ai trong bọn họ chịu hy sinh cho đại nghĩa thiên hạ.

Chúng ta lánh tạm ở một nơi cách Ma Vực không xa, tự chữa trị thương thế của mình.

Tam sư đệ là từ xương Vô Niệm tạo thành, hấp thu tinh hoa nhật nguyệt là có thể chữa lành vết thương. Hơn nữa, Huyết Sát lão tổ chưa hạ sát chiêu cho nên thương thế của hắn hồi phục nhanh nhất.

Mặc dù vết thương của ta rất nghiêm trọng nhưng trong cơ thể có Lưỡng Đồ Hoa, chuyển biến tốt chỉ là vấn đề thời gian.

Người bị thương nặng nhất chính là nhị sư muội, nàng ấy bị pháp trận Thập Nhị Thiên Ma hại đến thức hải, mất đi ba phần tu vi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play