"Nhưng ta thì khác, ta đi từ đệ tử ngoại môn một đường khổ luyện đến được ngày hôm nay, đi qua không biết bao nhiêu gập ghềnh quanh co, kinh nghiệm học được cũng nhiều hơn. Có được bản tâm đắc này, ta dám lớn tiếng nói rằng trong vòng một trăm năm nữa, Lạc Hà Tông chắc chắn sẽ quật khởi, Triệu tông chủ cũng coi như là đạt được tâm nguyện.”
Trên hành trình Đại Đạo, rất nhiều người đều là tự mình mò mẫm nỗ lực phấn đấu, nếu có được sự hướng dẫn của tiền bối cao nhân, quá trình tu tập tự nhiên sẽ là làm ít hưởng nhiều.
Tạ Trường Canh thân là Kiếm Chủ Lưu Phong, là nhân vật hàng đầu trong kiếm đạo, tâm đắc của hắn ta đúng là rất có ích trong việc thu hút đệ tử gia nhập Lạc Hà Tông.”
Ta tiện tay mở ra xem, đúng là hắn ta rất có lòng.
Đáng tiếc là ta không thèm.
Ta ném lại cuốn sách vào trong ngực hắn ta: “Tạ Trường Canh, Lạc Hà Tông quật khởi có ta cùng sư đệ sư muội chịu trách nhiệm, không phiền đến ngươi quan tâm.”
“Đại sư tỷ, ta chỉ là có ý tốt…”
"Ý tốt? Vậy ngươi đã bao giờ nghĩ xem nếu như dựa vào tên tuổi Tạ Trường Canh ngươi để thu hút đệ tử khiến tông môn thì rốt cuộc gọi là Lạc Hà Tông hay là Kiếm Tông thứ hai?”
“Ngoài ra, đừng chỉ bởi vì nhìn thấy thiên phú mà tùy tiện coi thường công sức cố gắng của người khác. Làm sao ngươi biết chỉ có mình ngươi khổ luyện? Làm sao ngươi biết ta chưa từng nếm trải đau khổ, không đi đường dốc quanh co? Tu hành Đại Đạo, nếu như chỉ dựa vào thiên phú là có thể quyết định được người nào đi được xa hợn, vậy thì năm đó phụ thân ta làm sao có thể chỉ dựa vào một thanh kiếm Đế Bạch vô danh đánh bại Kiếm Chủ cầm trong tay thần kiếm Võ Lam, leo lên vị trí Tông chủ?"
"Mặt khác, Tạ Trường Canh ngươi tự nhận mình là đệ tử bình thường, không khỏi quá mức tự coi thường mình! Mặc dù ngươi xuất thân là đệ tử ngoại môn, nhưng cũng chưa đầy một năm, ngươi đã vượt qua kỳ thi nội môn cấp bảy nhờ vào thiên phú kinh người, lại được phụ thân ta thu nhận làm đệ tử chân truyền, làm sao ngươi có thể là một đệ tử bình thường được? Đệ tử bình thường nào có thể hưởng thụ những tài nguyên mà ngươi có được?”
"Thế nào? Ngươi nói chuyện khổ luyện trước mặt những người có thiên phú, lại nói chuyện thiên phú trước mặt những người chỉ có thể cố gắng, đây chính là cách đóng kịch của Kiếm Chủ Lưu Phong ngươi sao? Rất nhiều năm không gặp, không thể tin được ngươi lại trở nên kiêu ngạo như vậy."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT